Vì sao tội ác lên ngôi
15.08.2015 01:45
Tống Văn CôngNguyên phó tổng biên tập báo Lao ĐộngSuốt mấy tuần qua, báo chí trong nước đăng nhiều bài phân tích nguyên nhân của hai vụ giết người cướp của ghê rợn xảy ra cùng thời gian ở Bắc Giang và Bình Dương. Nguyên Chủ tịch nước Nguyễn thị Bình vốn là nhà giáo, bà bức xúc “rung chuông về giáo dục nhân cách.”
Nhiều vị tiến sĩ tâm lý vào cuộc. TS Thạch Ngọc Yến có bài viết Thiếu vách chắn trước cơn bốc đồng, cho rằng các vụ này có “mẫu số chung là: Họ có một quá khứ không bình thường. Có thể là sự xáo trộn trong gia đình, là tuổi thơ bị bỏ rơi…” PGS-TS Lê Trọng Ân có bài Người lớn hãy làm gương, với mở đầu “Ông bà ta dạy: Con dại cái mang. Do đó con cái hư hỏng, cha mẹ phải xem lại mình..” Nhà báo Cao Tuấn có bài Sức mạnh kháng thể, “khái quát hơn cái ác có vẻ như đang ẩn hiện khắp nơi”. Thế nhưng ông lại nhận định: “Nó là sản phẩm “quái gỡ” (nhưng không nhiều) của một xã hội đang vận động đi lên-các yếu tố cũ, lạc hậu chưa mất hẳn và yếu tố mới, tiến bộ chưa định hình…Xét về mặt triết học, đây là thời kỳ chuyển tiếp không dễ dàng đối với bất cứ xã hội nào”. Lạ lùng là ông khuyên đừng “quá chú tâm truy tìm gốc rễ của những hiện tượng quái gỡ, hãy dành nhiều thời gian hơn để thúc đẩy xã hội phát triển theo hướng lành mạnh”. Thật không khác nào trước con bệnh ngặt, lại khuyên thấy thuốc chớ chẩn đoán bệnh, mà hãy khuyến khích họ vui chơi, chạy nhảy! Tôi không phải nhà nghiên cứu tâm lý, nhưng có lưu tâm đến vấn đề đạo đức xuống cấp, khi nghe anh Thái Duy (tức nhà văn Trần Đình Vân tác giảSống như anh) từ miền Nam trở ra Hà Nội tâm sự: “Cậu ạ, Đảng mình có trách nhiệm đã làm xuống cấp đạo đức người dân Hà Nội. Hồi tớ đi học, mỗi khi thấy đám ma từ xa, cả bọn xuống xe đạp, giở mũ cuối đầu, chờ xe đi qua. Còn nay, bọn trẻ ngang nhiên phóng xe, lại còn lớn tiếng chửi thề, tại sao xe tang đi chậm cản đường!”. Tôi nghĩ đạo đức xuống cấp bắt đầu từ chuyện lớp trẻ chửi xe tang cản đường đã phát triển dần từng năm một! Tết Nguyên đán năm 2009, Hà Nội xảy ra vụ hằng trăm người xô đạp nhau tranh cướp hoa anh đào, tôi đã viết bài Vì sao đạo đức băng hoại tặng nhà thơ Hoàng Hưng và giáo sư Nguyễn Huệ Chi là hai người quan tâm vụ việc này. Gần ba năm qua, tình trạng xã hội và con người Việt Nam đã đi tới câu hỏi bức thiết hơn: Vì sao tội ác lên ngôi? I. Đoạn tuyệt với đạo đức truyền thống!
Xin đọc Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản của Marx-Engels, Phần 2, “Những người vô sản và những người cộng sản” (Nhà xuất bản Sự thật Hà Nội, năm 1974, trang 77): “Có người sẽ bảo: “Cố nhiên những quan điểm tôn giáo, đạo đức, triết hoc, chính trị, pháp quyền..vv…đã biến đổi trong tiến trình phát triển lịch sử. Nhưng tôn giáo, đạo đức, triết học, chính trị, pháp quyền vẫn luôn được bảo tồn qua những biến đổi ấy. Vả lại, còn có những chân lý vĩnh cửu như tự do, công lý vv…chung cho mọi chế độ xã hội. Thế mà chủ nghĩa cộng sản lại xóa bỏ những chân lý vĩnh cửu, nó xóa bỏ tôn giáo và đạo đức chứ không đổi mới tôn giáo và đạo đức; làm như thế là trái ngược với tất cả sự phát triển lịch sử trước kia?” Lời buộc tội ấy rốt cuộc là gì? Lịch sử của tiến bộ xã hội từ trước tới nay đều diễn ra trong đối kháng giai cấp, những đối kháng mang những hình thức khác nhau tùy thời đại. Nhưng dù những đối kháng mang hình thức gì đi nữa, hiện tượng một bộ phận này của xã hội bóc lột một bộ phận khác cũng vẫn là hiện tượng chung cho tất cả các thế kỷ trước kia.Vậy không có gì đáng lấy làm lạ khi thấy rằng ý thức xã hội của mọi thế kỷ mặc dù có muôn màu muôn vẻvà hết sức khác nhau vẫn vận động trong một số hình thức chung nào đó, trong những hình thái ý thức chỉ hoàn toàn tiêu tan khi hoàn toàn không còn có đối kháng giữa các giai cấp nữa. Cách mạng cộng sản chủ nghĩa là sự đoạn tuyệt một cách triệt để nhất với tư tưởng cổ truyền…”
Từ những năm 50 của thế kỷ 20, người Việt Nam bắt đầu được nghe, “nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là nhà nước công nông đầu tiên ở Đông Nam Á”. Nhà nước này sắp xếp thứ tự của “tứ dân” từ sĩ, nông, công, thương phải thay đổi: Giai cấp công nhân lãnh đạo cách mạng; Giai cấp nông dân là quân chủ lực cách mạng, nhưng lại chia thành: cố nông, bần nông, trung nông. Cố nông, bần nông là cốt cán tin cậy. Trung nông kém tin cậy hơn, chia ra trung nông lớp dưới và trung nông lớp trên. Phú nông vừa lao động vừa bóc lột, phải tước bỏ tính bóc lột của họ. Địa chủ không còn nằm trong lực lượng yêu nước mà là đối tượng phải tiêu diệt. Tầng lớp trí thức có cái đuôi là tiểu tư sản, được gọi đùa là “tạch tạch xè”, bị xem là có lập trường bấp bênh, dễ bị dao động, cần được theo dõi, uốn nắn. Thương nhân là hạng người xấu xa nhất. Giai cấp tư sản là đối tượng phải tiêu diệt, nhưng tư sản thương nghiệp, gọi là bọn mại bản phải tiêu diệt đầu tiên. Nhiều người cho rằng sự sắp xếp lại “tứ dân” như trên là đem tay chân thay thế cho bộ não của xã hội! (Đến nay, ở thời đại kinh tế tri thức việc gọi giai cấp công nhân là giai cấp lãnh đạo thì sự vô lý càng trở nên bức xúc!). Từ lúc ấy, “Đại đoàn kết” đã nhường bước cho “đấu tranh giai cấp”, đạo đức bắt đầu đảo lộn, chữ “tố” lên ngôi thành một loại hoạt động xã hội được tôn vinh, đẻ ra thành ngữ mới “con tố cha, vợ tố chồng”! Đạo đức cao nhất là trung thành với chủ nghĩa Marx-Lénin. Với nguyên tắc dân chủ tập trung, lãnh tụ Đảng cộng sản trở thành Thượng đế. Lãnh tụ quốc tế cộng sản đáng kính yêu hơn cả cha mẹ mình: “Vui biết mấy khi con học nói. Tiếng đầu đời con gọi Stalin” (Tố Hữu). Chữ trung, chữ hiếu truyền thống cũng thay đổi. Lời Cụ Hồ “trung với nước” bị đổi thành “trung với Đảng”.Trong cuộc chỉnh Đảng Trung ương khóa 2, chủ tịch Hồ Chí Minh nói: “Có người nói, người cộng sản là vô tình, là bất hiếu. Con làm cộng sản có khi phải bỏ cả bố mẹ. Cái đó có hay không? Có! Người cách mạng nhất, là người đa tình, chí hiếu nhất. Vì sao? Nếu không làm cách mạng thì chẳng những bố mẹ mình mà hằng chục triệu bố mẹ người khác cũng bị đế quốc phong kiến dày vò. Mình chẳng những cứu bố mẹ mình mà còn cứu bố mẹ người khác, bố mẹ của cả nước nữa. Phải hiểu chữ hiếu theo tinh thần cách mạng rộng rãi như vậy… Gia đình to là cả nước và gia đình nhỏ: Cái nào nặng? Cái nào nhẹ? Người cách mạng chọn gia đình to! Đó là cách hiểu xa thấy rộng. Phải hy sinh cái nhỏ cho cái lớn. Phải hy sinh cái riêng cho cái chung” (Hồ Chí Minh toàn tập, tâp 4, trang 389). Sách Đại học (Tập 1 trong Tứ thư) viết: “Có hiếu là phải biết phụng sự vua. Có đễ là biết phụng sự người lớn”, tức là có ý dạy rằng, phụng sự vua cũng có nghĩa là có hiếu với cha mẹ, chứ không phải đòi hỏi chọn việc phụng sự vua mà bỏ cha mẹ. Có lẽ, vì “cách mạng chọn gia đình to, hy sinh gia đình nhỏ” thể hiện triệt để tư tưởng của chủ nghĩa tập thể, cho nên “5 điều Bác Hồ dạy” không có điều nào dạy con cái phải hiếu thảo, kính yêu cha mẹ, ông bà. Bởi vì cha mẹ, ông bà của gia đình nhỏ đã được đặt trong gia đình lớn là: “Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào”. Trong hồi ký “Chuyện làng ngày ấy” nhà thơ Võ Văn Trực đã kể khá sinh động chuyện làng của ông phá bỏ chùa chiền, miếu mạo, tập thể hóa cả mồ mả ông bà. Tiếp theo đó, hồi ký “Cọng rêu dưới đáy ao”, Võ Văn Trực kể chuyện chính quyền, đoàn thể buộc người ta phải hy sinh mọi lợi ích riêng tư, dành tất cả cho tập thể. Con người muốn cho riêng mình thì buộc phải che giấu, nói dối (lý lịch gia đình, các mối quan hệ xã hội, báo cáo láo thành tích, những lo toan cho cá nhân, gia đình mình…). Do đó, Từ điển có thêm từ “khai man”, “tố điêu”. II. Xây dựng đạo đức cách mạng Từ năm 1947, chủ tịch Hồ Chí Minh viết Sửa đổi lề lối làm việc đã đề ra việc chống các bệnh chủ quan, ích kỷ hẹp hòi, cá nhân, bản vị, cục bộ và xây dựng đạo đức cách mạng. Từ đó cho tới năm qua đời, Cụ viết rất nhiều bài mở rộng tư tưởng này, tiêu biểu là bài Nâng cao đạo đức cách mạng, quét sạch chủ nghĩa cá nhân, viết ngày 3-2-1969, và trong Di chúcđoạn nói về Đảng cầm quyền. Cụ chỉ ra 10 bệnh của chủ nghĩa cá nhân cần phải xóa bỏ và đề ra nội dung đạo đức cách mạng gồm: cần, kiệm, liêm, chính, chí công, vô tư. Chí công vô tư vốn là một khái niệm đạo đức cũ. Chí công nghĩa là rất công bằng; vô tư là không có lòng riêng khi làm việc chung. Khái niệm này vốn dành cho quan lại, chứ không phải cho dân thường. Với quan chức, nó cũng chỉ đòi hỏi họ chí công vô tư khi hành xử công việc, chứ không phải trong cuộc sống riêng tư. Bởi vì trong cuộc sống riêng tư, họ cũng muốn lên chức, có lương cao, bổng hậu, vợ đẹp con khôn, thành đạt. Cụ Hồ biến ý nghĩa cụm từ này thành đạo đức cách mạng, đòi hỏi mọi người đều phải thực hiện. Thậm chí Cụ cho rằng, nhiều đảng viên không thâm nhuần tư tưởng chí công, vô tư cho nên mắc chủ nghĩa cá nhân; và phải chí công, vô tư thì mới có cần, kiệm, liêm, chính. Theo cách hiểu phổ biến thì các nội dung trên đòi hỏi con người phải triệt tiêu cái riêng, đưa cái chung, cái tập thể lên địa vị độc tôn. Trong thời chiến (mà nước ta thời chiến quá dài!), mọi người dân dễ chấp nhận tư tưởng ấy, nhất là khi đặt mình giữa cái sống, cái chết ở chiến trường. Tuy nhiên, theo ông Nguyễn Kiến Giang “trước sự hy sinh, con người thật ra phải có ý thức rất cao về cá nhân mình…Đó là phút thăng hoa của con người cá nhân”. Tuy nhiên, nếu cho rằng chủ nghĩa tập thể giúp cho Việt Nam chiến thắng hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ thì không đúng. Chính chủ nghĩa yêu nước mới là động lực chiến thắng, còn chủ nghĩa tập thể chỉ hạn chế động lực ấy. Có thể đưa ông Kim Nhật Thành của Triều Tiên làm ví dụ. Ông Kim được cả triệu quân Trung Quốc chi viện, nhưng vẫn không thắng nổi Hàn.Quốc. Bởi ông ta không có Cách mạng Tháng 8, không có Hiến pháp 1946, không có Mặt trân dân tộc giải phóng ở miền Nam với lá cờ Hòa bình, Độc lập, Trung lập. Nước Mỹ giàu mạnh, nhờ có dân chủ mà người dân có quyền ngăn chặn chiến tranh Việt Nam chỉ trong 5 năm, khi họ thấy chính phủ sai lầm. Việt Nam nghèo, lại bị cấm vận, nhưng đã kéo dài sự có mặt ở Campuchia đến 10 năm, chịu biết bao hậu quả không đáng có! Chủ nghĩa tập thể vô hiệu hóa trách nhiệm cá nhân và tước mất lực lượng đại đoàn kết dân tộc ngay trong thời chiến. Những ai từng tham gia kháng chiến chống Pháp đều biết giai thoại này: Các ông Năm Lửa, Ba Gà Mổ bảo nhau: “Bọn Việt Minh hội họp liên miên, cho nên còn rất ít thì giờ tìm đánh mình. Nếu họ bớt hội họp thì nguy cho mình đó!”.Từ những năm 50, do lo sợ bị loại vì chủ trương chấn chỉnh tổ chức, nhiều cán bộ chỉ huy cấp khu đã rời bỏ kháng chiến như Bảy Viễn, Trịnh Khánh Vàng…Trong thời chống Mỹ, rất nhiều nhân tài bị cách chức (như Kim Ngọc), hoặc giam cầm (Đặng Kim Giang, Vũ Đình Huỳnh, Nguyễn Kiến Giang…). Hơn 60 năm qua, năm nào cũng có chỉ thị, nghị quyết giảm hội họp, nhưng không thể giảm được. Bởi vì, cả hệ thống chính trị đều theo nguyên tắc “tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách”, rất cần có một quyết định tập thể để khi công việc thất bại chăng có ai phải giơ đầu chịu báng! Vinashin nuốt tiền thuế của dân trung bình mỗi đầu người hơn một triệu đồng, nhưng đâu có ai bị kỷ luật. Bauxite Tây Nguyên, dự án lớn của Đảng, nhà nước đang băm nát đường vận chuyển ở hai tỉnh, gây tai nạn giao thông nghiêm trọng, và nếu mai kia xảy ra tai họa trút bùn độc lên đầu 20 triệu nhân dân thì cũng sẽ không có ai phải hầu tòa! Sau giải phóng miền Bắc, chủ nghĩa tập thể bóp nghẹt mọi quyền tự do cá nhân.Tuy nhiên, chỉ có giới văn nghệ sĩ phản ứng bằng vụ Nhân văn-Giai phẩm. Bởi vì đặc thù của lao động nghệ thuật đòi hỏi phải có không gian tự do cá nhân tuyệt đối mới có thể sáng tạo. Không chấp nhận cạnh tranh, chủ nghĩa xã hội tổ chức phong trào thi đua tập thể để thúc đẩy lao động sản xuất. Đó là hình thức làm tăng dối trá theo cấp số nhân.Ở miền Bắc ai cũng đã nghe chuyện Thủ tướng Phạm văn Đồng đến thăm trại lợn hợp tác xã. Ông hết sức ngạc nhiên khi thấy lợn cắn nhau quá dữ dội. Thì ra, chủ nhiệm trại lợn đã có “sáng kiến” mượn lợn nuôi cá thể của các gia đình, đem nhốt chung vào chuồng hợp tác xã, để báo cáo thủ tướng về tốc độ phát triển thần kỳ của chăn nuôi tập thể, chứng minh tính ưu việt không thể chối cãi của quan hệ sản xuất xã hội chủ nghĩa. Một trong những nguyên nhân chủ yếu làm sa sút, lụn bại ngành giáo dục cũng là phong trào thi đua tập thể “hai tốt”. Dù ông Nguyễn Thiện Nhân gào lên “nói không” thì phong trào thi đua với mục đích tối cao là thành tích rất lặng lẽ cãi lại ”nói có”! Không có tự do báo chí, tự do ngôn luận, chủ nghĩa xã hội kêu gọi phê bình, tự phê bìn để khắc phục khuyết điểm. Nhưng thực tế cho thấy chả có ai chịu “vạch áo cho người xem lưng”.Đã có giai thoại: “Xin nghiêm khắc phê bình anh Hai luôn làm việc quá sức. Xin chân thành góp ý với anh Hai rằng, sức khỏe của anh Hai không phải là của riêng anh mà là tài sản quý báu của tập thể, của Đảng”. Cho đến nay, những nơi bị phát hiện tham nhũng lớn đều là nơi đang có phong trào thi đua sôi nổi, có tinh thần phê bình, tự phê bình thẳng thắn, đã nhiều năm đạt danh hiệu “trong sạch, vững mạnh”, như Đại Lộ Đông Tây của Huỳnh Ngọc Sĩ chẳng hạn. Chủ tịch Hồ Chí Minh có câu nói nổi tiếng “Muốn xây dựng thành công chủ nghĩa xã hội phải có con người xã hội chủ nghĩa” (Câu này trái với Marx, theo Marx vật chất có trước ý thức). Con người xã hội chủ nghĩa là con người có đạo đức cách mạng, là con người của giai cấp vô sản, mọi tính người hình thành trong lịch sử bị coi là của giai cấp tư sản, phải xóa bỏ. Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng việc đặt khuôn mẫu cho con người xã hội chủ nghĩa, giống như kiểu dùng chiếc giường Procuste đặt con người lên đó, ai dài hơn giường thì chặt bớt cho vừa, ai ngắn hơn thì kéo cho dài ra. Cho đến khi phe xã hội chủ nghĩa sụp đổ cũng vẫn chưa có con người xã hội chủ nghĩa! Trong nhật ký ngày 18-3-1958, nhà văn Nguyễn Huy Tưởng viết: “Bây giờ đã đến cảnh không ai dám nói thật với ai”. Năm mươi năm sau, nhà văn Nguyễn Khải, đảng viên 60 tuổi Đảng, giải thưởng Hồ Chí Minh, lặp lại lời Nguyễn Huy Tưởng như một tổng kết bản chất của chế độ trong bút ký chính trị cuối cùng: “Một xã hội mà công dân không được quyền sống thật, nói thật”. Như vậy có thể nói, tất cả những người ưu tú nhất của chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam không có một ai thực hiện được đạo đức cách mạng. Nói dối, nghĩ một đằng, nói một nẻo chính là nguyên nhân đầu tiên, từ đó đẻ ra những tệ nạn khác làm sa đọa xã hội. III. Đạo đức cách mạng xung khắc với Đổi mới! Cuối thập kỷ 80, đất nước lâm vào khủng hoảng toàn diện, nổi bật là kinh tế và chính trị. Ở thành phố Hồ Chí Minh, ông Võ văn Kiệt lắng nghe nhân dân, đã dám làm một việc tày đình là “xé rào”, thực hiện “hài hòa 3 lợi ích”: lợi ích nhà nước, lợi ích doanh nghiệp và lợi ích cá nhân người lao động. Lợi ích cá nhân người lao động là điều chỏi với chủ nghĩa tập thể! Năm 1982, khi bị ra khỏi Bộ chính trị, trở về làm bí thư Thành ủy thành phố Hồ Chí Minh, ông Nguyễn Văn Linh tiếp tục “xé rào” làm cho kinh tế, đời sống dễ chịu so với cả nước. Năm 1983, trong đợt học tập Nghị quyết Trung ương (khóa 5), tôi được xếp vào tổ thảo luận của khối Dân vận Trung ương do Trưởng ban Vũ Quang làm tổ trưởng. Ông Vũ Quang hướng dẫn tổ phê phán “chủ nghĩa tự do kinh tế ở Sài Gòn” đang vi phạm nghiêm trọng các nguyên lý xã hội chủ nghĩa. Tuy nhiên, năm 1986 Đại hội 6 đã chọn “xé rào” làm tiền đề của Đổi mới, lấy đổi mới kinh tế làm khâu đột phá. Đổi mới kinh tế tức là trả lại tự do, dân chủ cho nhân dân, nông dân được ra khỏi hợp tác xã để nhận khoán hộ, người có vốn được đứng ra kinh doanh sản xuất và mua bán. Đổi mới kinh tế xóa bỏ những nguyên lý kinh tế xã hội chủ nghĩa, tức là chọc thủng một mảng lớn chế độ toàn trị, nhưng được gọi tránh né là “chế độ quan liêu, bao cấp”. Thật đáng tiếc, ông Nguyễn Văn Linh không ý thức được rằng “ba lợi ích” mà ông là đồng tác giả với Võ Văn Kiệt đã làm bật dậy sức sáng tạo của toàn dân, chính vì nó rời bỏ chủ nghĩa tập thể lỗi thời, trả lại tự do cá nhân cho người lao động. Ông khư khư định hướng xã hội chủ nghĩa, không chấp nhận đổi mới chính trị tương ứng với kinh tế. Ông vừa mới nghe Trần Độ để cho ra Nghị quyết 05 “cởi trói cho văn nghệ sĩ, ngay sau đó đã giật mình, vội quy tội Trần Độ chệch hướng xã hội chủ nghĩa! Ông diệt sinh mệnh chính trị Trần Xuân Bách, chọn Đỗ Mười, người có “thành tích” trong một tuần đánh tan giai cấp tư sản dân tộc, làm người kế nhiệm. Ông chủ động cúi mình cầu thân với Bắc Kinh, vì cho rằng “dù có tư tưởng bành trướng, nhưng cùng là xã hội chủ nghĩa với nhau”. Đổi mới vì thế bị dẫm chân tại chỗ, đất nước bỏ lỡ nhiều cơ hội: không sớm bình thường quan hệ với Mỹ, chậm vào WTO, không dân chủ hóa xã hội, làm cho hệ thống chính trị thoái hóa, cản trở phát triển kinh tế, hiện nay có nguy cơ không thể thực hiện được mục tiêu ”đến năm 2020 nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại” (Nghị quyết Đại hội 11), không tạo được điều kiện hòa giải, hòa hợp, phát huy sức mạnh dân tộc. Không đổi mới chính trị tương thích với kinh tế đã đưa tới khủng hoảng toàn diện mà nổi bật là hai tình trạng sau đây: 1- Một là, quyền lực nhà nước không bị kiểm soát, hạn chế, không có nền tư pháp độc lập; không có báo chí tự do, đã khiến cho đảng viên, cán bộ lợi dụng chức quyền làm giàu bất chính, nổi bật là tình trạng chiếm đoạt nhà cửa, đất đai, ghê gớm hơn là hình thành những “nhóm lợi ích” lũng đoạn chính sách nhà nước. Nhìn từng làng xã, nhìn rộng ra cả nước, ai cũng thấy những kẻ tự xưng là đày tớ của nhân dân, mở miệng là rao giảng đạo đức cách mạng, chí công vô tư, chính là những “tư sản đỏ”, sống trên luật pháp, tham nhũng từ to đến nhỏ, ăn cả tiền từ thiện cứu trợ đồng bào các vùng bị lũ lụt. Những người cơ cực, những dân đen thấp cổ bé họng, uất ức tìm mọi cách giành quyền sống trong một xã hội bất minh, bằng mọi cách ”loạn cương” như lừa lọc, cướp giật, giết người. Thế là hình ảnh một xã hội trung cổ được tái hiện: “cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan”. Có thể xếp song song hai dòng người sa đọa, nhưng đối chọi nhau trong bức tranh xã hội Việt Nam: Một bên là Đinh Văn Hùng Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Ninh Bình buôn bình cổ, trống đồng trị giá hàng triệu USD, đã “hạ cánh an toàn, đang sống trong cơ ngơi như đế vương; Nguyễn Trường Tô, phó Bí thư Tỉnh Ủy, Chủ tịch tỉnh Hà Giang mua trinh học sinh vị thành niên, bị gái điếm chụp ảnh khỏa thân… đã “hạ cánh an toàn,” đang sống trong biệt thự sang trọng. Và tiếp theo chúng là hằng ngàn, hằng vạn “đồng chí chưa bị lộ”! Bọn này ngày càng đông nối nhau theo đà sa đọa của hệ thống chính trị. Chính chúng nó là nguyên nhân làm nãy sinh những kẻ thủ ác trong danh sách thứ hai, gồm những Lê Văn Luyện đang mọc lên như nấm! 2- Hai là, tự do kinh tế giải phóng sức lao động sáng tạo của cá nhân, đồng thời đánh thức cho họ biết rằng mình còn có những quyền của con người vẫn còn bị tước đoạt: Đó là quyền làm chủ nhà nước, quyền được mở mồm ra nói, quyền được hội họp và lập hội để bảo vệ quyền lợi nghề nghiệp…Những ông Vua Lốp mới (nhân dân Hà Nội gọi ông Nguyễn Văn Chẩn là “vua lốp”, người tự chế ra dép lốp, tái sinh lốp xe cũ như mới, bị chính quyền Hà Nội xử tù 3 lần và tịch biên tài sản) của tự do chính trị liên tục xuất hiện từ Trần Xuân Bách đến Nguyễn văn An, rồi Cù Huy Hà Vũ… Chân lý đang chia đôi thành hai trận tuyến hết sức gay gắt : Yêu nước và Phản động! Báo chí lề trái cùng với đông đảo nhân dân gọi Cù Huy Hà Vũ là nhà yêu nước vĩ đại. Giáo sư Ngô Bảo Châu viết blog so sánh Hà Vũ với các vị anh hùng Hector, Tumus, Kinh Kha, “Những nhân vật huyền thoại này đã làm mọi thứ để được đối mặt với số phận, để hoàn thành sứ mệnh của mình trong cuộc đời này”. Hậu thuẫn Hà Vũ là hằng ngàn người ký tên kiến nghị đòi trả tự do cho ông, gồm nhiều đảng viên, lão thành cách mạng, nhân sĩ, trí thức và nhân dân trong, ngoài nước, kể cả những người đã tham gia hằng chục cuộc biểu tình khắp cả nước từ tháng 6 đến nay. Tiếp sau đó, là hàng triệu nông dân mất đất, bị “giải phóng mặt bằng” bởi các “nhà đầu tư” cấu kết với đảng viên, cán bộ địa phương ép họ chịu đền bù đất đai với giá rẻ mạt, khiến họ hết đường sinh sống. Bên cạnh đó là hàng triệu công nhân tham gia hơn 4000 cuộc đình công bị coi là trái pháp luật, vì không có quyền chọn cho mình một tổ chức công đoàn dám bảo vệ quyền lợi đoàn viên. Ngược lại, phía nhà cầm quyền, báo chí lề phải gọi những người kể trên là bọn phản động, nghe theo xúi giục của các thế lực thù địch chống Đảng, chống nhà nước và có âm mưu chia rẽ tình hữu nghị Việt-Trung. Nông dân bị Luật đất đai tước quyền sở hữu cá nhân (vì đất đai thuộc sở hữu toàn dân), bị chặn lại với lệnh cấm khiếu kiện tập thể. Công nhân bị cấm không được phép cử Ban đại diện công nhân ở những nơi chưa có công đoàn do Đảng lập ra. Qua hai bức tranh xã hội miêu tả khái quát, có thể nói: Tội ác tràn lan hiện nay không phải do “thiếu vách chắn trước cơn bốc đồng”, không phải “con dại, cái mang”, càng không phải “yếu tố cũ, lạc hậu chưa mất hẳn”, nó là sản phẩm mới đang sinh sôi hằng ngày do khủng hoảng văn hóa, đạo đức, nằm trong cuộc khủng hoảng toàn diện của xã hội Việt Nam, nguyên nhân chính là hệ thống chính trị không phù hợp với nền kinh tế thị trường của chủ nghĩa tư bản hoang dã. Bài thuốc chữa duy nhất cho nó là dân chủ hóa xã hội, xây dựng nhà nước pháp quyền với tam quyền phân lập. Bắt kẻ cắt cổ bạn nhậu trong bàn tiệc(PL)- Phòng CSĐT tội phạm về TTXH (PC45) - Công an tỉnh Bình Thuận cho biết đã di lý Nguyễn Văn Thuyền (kẻ dùng dao cắt cổ bạn nhậu thiệt mạng) từ Hàm Thuận Bắc về Phan Thiết để làm rõ về hành vi giết người.Theo thông tin ban đầu, đêm 16-8, Thuyền đến nhà anh H. tại xã Hàm Hiệp, huyện Hàm Thuận Bắc để nhậu. Cuộc nhậu ngoài Thuyền, anh H. còn có Lê Văn Thao, em vợ anh H. Trong cuộc nhậu, giữa Thuyền và anh Thao mâu thuẫn dẫn đến lớn tiếng với nhau. Thuyền bất ngờ dùng dao chém ngang cổ anh Thao khiến nạn nhân gục tại chỗ rồi bỏ trốn.ặc dù được mọi người đưa đến bệnh viện cấp cứu nhưng do mất máu nhiều nên nạn nhân đã thiệt mạng. Khoảng ba giờ sau khi gây án, Thuyền đã bị công an bắt giữ khi đang trên đường về TP Phan Thiết lẩn trốn. PHƯƠNG NAM Ốm đòn vì đánh cụ ông 70 tuổi dã man sau va chạm xe ở Hà NộiThanh niên to con đi xe đạp bất ngờ va chạm với cụ ông gần 70 tuổi gần Cầu Diễn, Hà Nội. Không nói không rằng, hắn ta nhảy xuống xe đạp đánh cụ ông mặt bê bết máu để rồi nhận cái kết đắng. ảnh minh họaChưa rõ ai đúng ai sai nhưng sau va chạm, thanh niên đi xe đạp nỡ xuống tay, đánh cụ ông 70 tuổi té ngửa, chảy máu mũi và mặt. Khi bị người dân bủa vây và giữ lại, hắn ta còn sửng cồ và đánh cả họ. Thấy cảnh bất bình, một số thanh niên có máu mặt đã lao đến đánh hội đồng kẻ côn đồ này tơi tả. Thanh niên đánh cụ ông 70 tuổi tàn bạo sau va chạm xe ở Hà Nội. Clip Nam thanh niên làm loạn trên phố và đấm thẳng vào mặt bà cụ 70 tuổiCụ ông 70 tuổi bị đánh nhờ một thanh niên gọi điện thoại cho người thân đến hiện trường và chở cụ đi bệnh viện. Sau đó, công an cũng có mặt và đưa kẻ côn đồ đánh người già lên phường xử lý. Vụ việc trên diễn ra tối qua.
Mẹ đau đớn, bất lực nhìn con bị côn đồ đâm, chém dã man(TNO) Người mẹ tội nghiệp quỳ xuống chân gã giang hồ cộm cán xin tha mạng cho con. Bà đau đớn tột cùng khi phải chứng kiến từ đầu đến cuối cảnh tượng một đám du côn đâm, chém dã man con mình.Liên quan đến việc anh Nguyễn Bé Minh (33 tuổi), ngụ ấp Xóm Chùa, xã Hòa Thành, TP.Cà Mau (Cà Mau) bị Trương Thành Liêm (33 tuổi, tự Vũ "búa", có 2 tiền án về tội cố ý gây thương tích) dẫn theo đàn em vào tận nhà truy sát đâm chém, dã man vào tối 16.8, bà Dư Thị Khê (55 tuổi, mẹ của Minh) đau đớn nói: “Nếu Minh không qua khỏi, tôi chắc không sống được vì tôi là người chứng kiến từ đầu đến cuối cảnh con mình bị đâm chém mà không có cách nào để cứu con”Bà Khê cho biết thêm, sáng 16.8, sau khi nhậu, Minh đến nhà của ông K. (cháu rể bà Khê, cũng là cha vợ Liêm, ở P.6, TP.Cà Mau) nhậu tiếp. Tại nhà ông K., Minh và Liêm cự cãi. Bất ngờ Minh bị Liêm đánh vào mặt. Minh đòi lấy dao chém Liêm thì được mọi người can ngăn. Sau đó mẹ vợ Liêm là bà N. (mẹ vợ Liêm là cháu ruột bà Khê), gọi điện thoại cho bà Khê cho bà hay chuyện. Biết “danh tiếng” của Liêm, bà Khê gọi người em của minh là Nguyễn Minh Đương ra rước Minh về. “Minh về tới nhà chưa lâu thì bà N. gọi điện cho tôi bảo Liêm nói nếu không trói Minh chở ra xin lỗi thì vào dỡ nhà và giết Minh. Lúc đó tôi chỉ biết nhờ N. xin lỗi Liêm giùm do Minh say rượu quá. Mai Minh tỉnh rượu tôi sẽ chở ra xin lỗi”, bà Khê kể. Cũng theo lời bà Khê, sau đó bà N. gọi thêm 7 - 8 cuộc gọi nói là “thằng Vũ (tức Liêm) nói nó bị mất mặt, bị nhục vì ở xứ này từ nào tới giờ không ai dám nói chém nó hay hăm dọa nó”. Đến cuộc gọi cuối cùng, bà N. thông báo cho gia đình bà Khê biết là Liêm dẫn theo khoảng 20 đàn em đang chạy vào tìm Minh và kêu bà Khê dẫn anh Minh đi trốn, kêu hàng xóm giúp đỡ. Nạn nhân nguy kịch Biết tin, bà Khê chạy sang nhà Minh (kế nhà bà Khê) kêu Minh đi trốn nhưng chưa kịp thì Liêm và nhóm côn đồ xông tới. Bà Khê chạy ra ôm lấy Liêm, quỳ xuống năn nỉ Liêm tha cho con mình. Tuy nhiên, Liêm không đồng ý, mà cùng đàn em xông vào nhà đập phá đồ đạc nhà bà Khê và tìm anh Minh. Khi nhìn thấy Minh bước ra trước cửa nhà mình, Liêm đưa tay ra hiệu cho đàn em biết để vào truy sát. “Một số người dùng cây đánh Minh, rồi đâm chém loạn xạ. Khi Minh chạy ra sân thì bị một người dùng khúc gỗ đánh mạnh từ sau lưng, kế đến một người hơi ốm dùng dao đâm từ phía sau, rồi lên xe bỏ đi khi Minh đã gục trên vũng máu”, bà Khê bàng hoàng nhớ lại. Ông Bùi Văn Tiếu (ba vợ anh Minh) cho hay, bác sĩ thông báo hiện anh Minh đang nguy kịch. Tối cùng ngày (16.8) Công an xã Hòa Thành đã mời ba, mẹ của nạn nhân lên trụ sở lấy lời khai ban đầu. Ngọc Uyên Bắt giữ Đặng Văn Hùng, nghi phạm sát hại dã man 4 người ở Yên Bái Thượng tá Nguyễn Chí Dân, Trưởng phòng PX15, Công an tỉnh Yên Bái, cho biết, đã bắt được 2 nghi phạm tại khu rừng thôn 2 xã Khánh Hoà, Lục Yên, Yên Bái.
Như vậy sau 4 ngày bị truy lùng, đối tượng Đặng Văn Hùng đã bị bắt cùng người tình ở khu vực suối thôn 2, xã Khánh Hòa, Lục Yên, Yên Bái.
Ngay sau khi nghe tin lực lượng Công an đã bắt được Đặng Văn Hùng, nghi phạm sát hại cả 4 người trong 1 gia đình tại xã Lâm Giang, huyện Văn Yên, hàng trăm người dân đổ ra đường vui mừng theo dõi lực lượng truy bắt dẫn giải nghi phạm.
Hình ảnh Cảnh sát bắt giữ hai nghi phạm Đặng Văn Hùng và Nguyễn Thị Hán được chia sẻ trên mạng xã hội
Qua khai thác nóng, nghi phạm Đặng Văn Hùng đã thừa nhận mình đã ra tay thảm sát 4 nạn nhân trong gia đình anh Long.
Theo lời khai ban đầu của Đặng Văn Hùng, đối tượng đã vứt hung khí gây án (dao) và súng tại một địa điểm gần hiện trường gây án. Hiện tại, một tổ công tác đã được lệnh đến hiện trường tìm kiếm hung khí, theo lời khai của Hùng. "Cả hai đối tượng bị bắt trong tình trạng bình thường",, đồng chí Lê Đức Thọ, Phó trưởng Công an huyện Văn Yên, Yên Bái, xác nhận.
Hiện lực lượng Công an đang di lý đối tượng về công an huyện Văn Yên, tỉnh Yên Bái để tiếp tục điều tra.
Nghi can Đặng Văn Hùng
Lai lịch đặc điểm của đối tượng như sau: Họ và tên: Đặng Văn Hùng Sinh ngày: 20-12-1989, tại Lâm Giang, huyện Văn Yên, tỉnh Yên Bái Đăng ký nhân khẩu thường trú: Thôn 16, xã Lâm Giang, huyện Văn Yên, tỉnh Yên Bái Quê quán: Đồng Tuyền, Bát Xát, Lào Cai Nghề nghiệp: Lao động tự do Đặc điểm nhận dạng: Chiều cao khoảng 1,70cm; dáng cao, gầy. Dấu vết riêng: Sẹo cong 1cm đầu lông mày phải. Nguyễn Thị Hán tức Hương bị bắt cùng với Đặng Văn Hùng Khi xảy ra thảm án, Nguyễn Thị Hán (SN 1979) cũng có mặt tại hiện trường và nhiều thông tin cho thấy chị ta đã đi theo nghi phạm Đặng Văn Hùng. Với gia đình nạn nhân Long thì Hán không phải người xa lạ, chính bà Hoàng Thị Xay (mẹ đẻ anh Long) đã nhận chị ta làm con nuôi từ nhiều năm nay. Hán từng có 1 đời chồng và 1 cô con gái ở xã Tân Hợp nhưng đã ly dị. Năm 2001 chị ta tái hôn với anh Triệu Quốc Bảo, trú tại xóm 5, thôn Làng Bang Hạ, xã Đại Sơn. Với người chồng mới, Hán có thêm 2 mặt con và cư trú ở đó cho đến khi “biến mất”.
Ông Trần Xuân Lọng, chú ruột nạn nhân Long, cho biết: “Cách đây hơn 2 tháng, Hán bỏ nhà chồng ở thôn Làng Bang Hạ và quay về nhà mẹ đẻ tại xã Tân Hợp. Thương cô con gái nuôi vất vả, chính bà Xay đã giới thiệu cho Hán đến nhà anh Long cùng làm nương quế với mong muốn giúp chị ta kiếm thêm thu nhập nuôi con. Làm nương cho anh Long được ít bữa, người phụ nữ 3 mặt con này “dính” vào mối quan hệ tình cảm với nghi phạm Hùng. Sau đó, chị ta bỏ hẳn công việc ở nhà anh Long để sang “làm chung” với Hùng. Khi biết mối quan hệ mới của “bà chị nuôi”, anh Long đã ra sức ngăn cản do thương lũ con của Hán. Cũng có thể vì thế mà nghi phạm Hùng thù tức và ra tay sát hại cháu tôi”.
Đưa đơn ly hôn, chồng cắt gân tay, chân vợ dã man(Tin tức pháp luật) - Trên đường đi hòa giải về người chồng đã rút dao cắt gân tay, gân chân và gây thương tích nặng cho người vợ ở mắt.Vụ việc xảy ra vào trưa 3/8. Chu Quang Đạo (SN 1966 – trú tại Thôn Chớp – xã Lương Phong – huyện Hiệp Hòa – tỉnh Bắc Giang) và vợ là Dương Thị H. (SN 1981, trú cùng địa chỉ trên) đi từ UBND xã Lương Phong về sau khi tới cơ quan này để nghe hòa giải. Trước đó, do không chịu đựng được chồng mình thường xuyên rượu chè, đánh đập vợ, chị H đã đưa đơn ra tòa ly dị. Hiện vụ ly hôn vẫn đang trong quá trình hòa giải. | Người vợ bị bạo hành dã man người bê bết máu |
Bà Nguyễn Thị Thúy, Chủ tịch Hội Liên hiệp phụ nữ huyện Hiệp Hòa (Bắc Giang) đã xác nhận thông tin này. Theo bà Thúy, vào chiều 3/8, UBND xã tiến hành hòa giải và sau khi xong, vợ chồng cùng về, tới cửa làng Đông thì đối tượng này rút dao cắt gân tay, gân chân và gây thương tích nặng cho người vợ ở mắt. Ngay sau đó người dân đã phát hiện và kịp thời đưa chị H đi cấp cứu. Hiện nạn nhân đã qua cơn nguy kịch. Riêng người chồng của nạn nhân đã bỏ trốn ngay sau đó. Đại tá Tống Ngọc Long - Trưởng Công an huyện Hiệp Hòa (tỉnh Bắc Giang) cho biết, hiện cảnh sát đang truy tìm Chu Quang Đạo (49 tuổi, ở xã Lương Phong). Cơ quan công an cũng cho hay nghi can 49 tuổi có hai tiền án các tội Cướp tài sản và Cố ý gây thương tích. Mãn hạn tù năm 2007, Đạo kết hôn lần thứ hai với chị H và hiện vợ chồng Đạo có 2 người con nhỏ. Phương Nguyên (Tổng hợp)Liên tiếp các vụ thảm sát, chuyện gì đang xảy ra?
< iframe width="460" height="306.6666666666667" src="http://vcplayer.vcmedia.vn/1.1/?_site=dantri&vid=dantri/dd98dadc32/2015/08/15/toipham-bcdf2.mp4&autoplay=false&_info=ad5b80872ced458fb587406da1d931b2&_listsuggest=http://s1.dantri.com.vn/video/zone-2/suggest-videos.htm&_admParamTvc=0;101;1;3" frameborder="0" allowfullscreen="" webkitallowfullscreen="" mozallowfullscreen="" oallowfullscreen="" msallowfullscreen="" scrolling="no" style="margin: 0px auto; padding: 0px; outline: 0px; max-width: 100%; border-width: 0px; border-style: initial;">< /iframe> Giết người vì lý do vu vơ... Liên tiếp trong thời gian gần đây, các vụ trọng án thảm sát nhiều người tại Bình Phước, Nghệ An mới đây nhất là Yên Bái xảy ra khiến dư luận không khỏi hoang mang. Nhìn bề ngoài thì chẳng có liên quan gì, mỗi vụ đều xuất phát từ những động cơ khác nhau. Nhưng không phải tự nhiên mà lại có chuyện dồn dập những vụ giết cùng lúc nhiều người. Con người là sản phẩm của xã hội và của chính cá nhân họ, mọi hành vi dù là rất cá biệt đều phản ánh vấn đề gì đó của xã hội mà họ đang sống. Dưới góc độ tội phạm học, Đại tá, TS. Đỗ Cảnh Thìn, Phó Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Tội phạm học và Điều tra tội phạm (Học viện Cảnh sát nhân dân) cho rằng, các vụ trọng án này bên cạnh việc khiến dư luận không khỏi hoảng hốt còn đang gióng lên một hồi chuông bất thường phản ánh sự rối loạn nhân cách, lệch chuẩn về hành vi, sự chai sạn cảm xúc của các đối tượng gây án. Các đối tượng này ra tay tàn độc, man rợ mặc dù tuổi còn rất trẻ, đơn giản chỉ để thỏa mãn nhu cầu của bản thân một cách bản năng mà không suy nghĩ đến những hậu quả đối với nạn nhân, xã hội và ngay chính đối tượng cùng gia đình mình. Hiện trường vụ thảm sát tại Yên Bái. Ảnh: Quốc Cường “Trước đây, khi xảy ra một vụ giết người đã là cú sốc với xã hội. Nhưng càng ngày, số vụ bất thường càng tăng và tội phạm ngày càng trẻ hoá đồng nghĩa với việc tác động nền tảng lệch chuẩn vào một bộ phận dân chúng gia tăng. Tôi cho rằng, lối sống gấp, thích sống hưởng thụ, ăn chơi sa đoạ, thoả mãn nhu cầu cá nhân đang tràn lan hàng ngày hàng giờ tác động vào nhận thức hành vi của con người. Đặc biệt là giới trẻ, khi gặp những hoàn cảnh bất lợi, họ thường có những suy nghĩ, hành vi tiêu cực, thậm chí là cực đoan. Đó chính là những nguyên nhân cốt lõi khiến tội phạm diễn biến ngày một phức tạp và manh động hơn”, ông Thìn nhận định. Hai bị can Nguyễn Hải Dương và Vũ Văn Tiến trong vụ thảm sát tại Bình Phước Lý giải về số vụ án giết người hàng loạt xuất phát từ những nguyên nhân rất… vu vơ, Đại tá, TS Đỗ Cảnh Thìn cho rằng, là bởi đạo đức xã hội đang xuống cấp. Trong khi các đối tượng tội phạm, đặc biệt là khi tuổi còn trẻ luôn nhạy cảm, thích ứng với cái mới, dễ bị lôi cuốn theo số đông. Tuy nhiên giới trẻ có đặc trưng, đó là chưa hoàn thiện nhân cách; những trải nghiệm, cư xử trong cuộc sống cũng chưa có nhiều nên dễ bị vướng vào những hành vi lệch chuẩn. Bên cạnh đó, lớp trẻ hiện đang bị “bẫy” bởi quá nhiều thứ văn hóa đầy tính bạo lực. Những thứ giải trí bạo lực này sẽ khiến con người bị lệch lạc về nhân cách và rất dễ có hành vi bạo lực khi bị kích động vì những nguyên cớ... lãnh xẹt. Hình ảnh về nghi phạm vụ thảm sát Đặng Văn Hùng được người dân đưa lên mạng xã hội Facebook. "Điều tôi luôn đau đáu suy nghĩ là, một số đối tượng gây án thảm sát khi chưa hề có tiền án, tiền sự và thậm chí được đánh giá là “ngoan hiền” ở địa phương. Điều gì đã thôi thúc để họ xuống tay tàn ác như vậy? Không giá trị, chuẩn mực xã hội nào có thể dung thứ cho điều đó? Có phải chăng chỉ vì một nguyên nhân rất chung chung là một bộ phận giới trẻ nói riêng và xã hội nói chung đang xuống cấp về đạo đức và lối sống, chạy theo đồng tiền bằng mọi giá, sự hạn chế và lệch lạc nhận thức về các giá trị cuộc sống?". Đại tá, TS Đỗ Cảnh Thìn đánh giá: "Đó chính là hệ quả tất yếu của sự tác động từ nhiều yếu tố tiêu cực chứ không phải hiện tượng mang tính bột phát". Ở góc độ tâm lý tội phạm, ông Thìn lý giải, các đối tượng phạm tội trẻ hoá đang gây ra những vụ trọng án với các tình tiết thực hành tội phạm theo các “hình mẫu” của tội phạm được xuất hiện tràn lan trên các phim ảnh, internet, mạng xã hội, nhất là trong bối cảnh toàn cầu hóa, hội nhập quốc tế. Giải pháp cứu vãn? Trước thực trạng rất nhiều vụ trọng án xảy ra trong thời gian gần đây khi các đối tượng gây án ngày càng trẻ tuổi và lạnh lùng khi gây án, PGS.TS Dương Tuyết Miên, giám đốc trung tâm tội phạm học, ĐH Luật Hà Nội thẳng thắn nhìn nhận: "Không nên quan niệm luật pháp chưa đủ sức răn đe. Không nên cho rằng Luật Hình sự là công cụ duy nhất, chìa khoá vạn năng có thể ngăn chặn hiệu quả nạn tội phạm". Theo PGS.TS Dương Tuyết Miên, thực tế Luật Hình sự chỉ là một công cụ của nhà nước trong việc kiểm soát, ngăn chặn tệ nạn xã hội. Trong khi thực tế xã hội cho thấy một bộ phận không nhỏ thanh, thiếu niên hiện nay bị gia đình buông lỏng, không được giáo dục đến nơi đến chốn, dẫn đến thích chơi bời lêu lổng, thích sống bầy đàn, chạy theo các giá trị ảo, lười biếng và du nhập nhiều loại văn hoá phẩm độc hại. Tất cả những yếu tố này sẽ ảnh hưởng tới nhân cách, nhận thức của giới trẻ rất nhanh, do đó dẫn đến việc phạm tội chỉ là một khoảng cách ngắn ngủi. Bà Miên cũng cho rằng, nếu nhìn nhận ở góc độ xã hội, đó là biểu hiện của sự lệch chuẩn hành vi xã hội, đạo đức xã hội có vấn đề. Đó là chưa kể phần nào là biểu hiện của sự căng thẳng, sự yếu đuối của con người trước “ma lực” của đồng tiền đang làm thoái hoá biến chất nhân cách. Cảnh sát di lý đối tượng Mằn về CA tỉnh Nghệ An tiếp tục điều tra làm rõ. (Ảnh: Báo CAND) “Gia đình luôn giữ vai trò quan trọng trong sự hình thành và phát triển nhân cách của mỗi con người. Vì vậy, nếu một đứa trẻ sống trong một gia đình thiếu gương mẫu về đạo đức, lối sống, gia đình không hòa thuận, cha mẹ sống buông thả, rượu chè, cờ bạc… sẽ tác động xấu đến nhận thức và hành động. Bên cạnh đó, nhiều gia đình quá nuông chiều con cái dẫn đến đua đòi cũng là con đường gần nhất khiến nhiều đứa trẻ sa vào con đường phạm tội”, PGS.TS Dương Tuyết Miên nhận định. Trong khi đó, theo Đại tá, TS. Đỗ Cảnh Thìn, xét ở góc độ tâm lý tội phạm học và xã hội học, để giải quyết “bài toán” này cần phải giải quyết từ gốc rễ của vấn đề đó chính là môi trường sống của các đối tượng phạm tội. Nếu môi trường tốt, lành mạnh, phù hợp với tâm lý lứa tuổi sẽ giúp giảm thiểu giới trẻ trước những cám dỗ, lôi kéo tới những môi trường văn hoá độc hại, lệch chuẩn. Đối tượng Vi Văn Mằn trong vụ thảm sát 4 người tại Nghệ An gây chấn động dư luận (Ảnh: Công an Nhân dân) “Nhìn nhận từ các vụ trọng án liên tiếp xảy ra gần đây dưới góc độ tâm lý tội phạm có thể thấy các vụ án ngày càng có tính chất gây án tinh vi, xảo quyệt và hết sức dã man. Đặc biệt, trong vụ án tiêu biểu như ở Bình Phước vừa qua có thể thấy các đối tượng này có sự tính toán, học hỏi, chắt lọc các yếu tố để xoá dấu vết gây khó khăn cho cơ quan điều tra. Điều này cho thấy, các đối tượng tội phạm đang ngày càng khôn ngoan hơn chứ không chỉ đơn giản là bột phát. Các phương thức thủ đoạn của tội phạm trong nước thực tế đang có những biến tướng phức tạp ảnh hưởng từ cả thế giới. Qua thực tế, qua phim ảnh, sách báo, nhiều đối tượng khi gây án thường nghiên cứu, hành động rất chuyên nghiệp và lạnh lùng khi gây ra những vụ án đặc biệt nghiêm trọng cho xã hội. Đây là một xu hướng mà chúng ta phải hết sức cảnh giác”, ông Thìn cho biết. Ông Thìn cũng cho rằng, trong thời gian sắp tới, giải pháp chiến lược là phải xây dựng môi trường xã hội lành mạnh, khơi dậy những giá trị truyền thống tốt đẹp, đấu tranh, bài trừ, hạn chế những hiện tượng tiêu cực, những xu hướng, biểu hiện lệch chuẩn. Phải chú trọng vai trò của gia đình, của nhà trường và cộng đồng dân cư là hết sức quan trọng trong việc phòng ngừa, ngăn chặn sự hình thành những kiểu tội phạm mới. Xuân Ngọc Cựu cảnh sát Mỹ sập 'bẫy' người phụ nữ mang thaiHẹn người đàn ông ngoại quốc quen qua mạng ở quán bar, Nguyệt nói ông này dẫn về nhà tâm sự rồi chuốc thuốc mê cướp tài sản.
Ông David (72 tuổi, quốc tịch Mỹ) tìm đến Công an thành phố Đà Lạt (tỉnh Lâm Đồng) hồi cuối tháng 7, trình báo về việc bị người phụ nữ Việt Nam chuốc thuốc ngủ lấy đi 8 triệu đồng, thẻ tín dụng, đồng hồ đeo tay mạ vàng, điện thoại di động, laptop và iPad có cài định vị. Tổng trị giá tài sản khoảng 5.000 USD. David cho biết vốn là cảnh sát về hưu, có vợ ở Thái Lan nhưng hiện sống ly thân. Ba tháng trước, ông được người bạn là Việt kiều Canada giới thiệu đến Đà Lạt thuê phòng trên đường Phù Đổng Thiên Vương. Xác định sẽ ở đây lâu dài nên ông muốn làm quen với những người địa phương. Khoảng giữa tháng 7, David vào trang mạng "Nữ thần tình yêu" làm quen với nick name Saphia có ảnh khá xinh đẹp, quyến rũ. Người phụ nữ này giới thiệu là nhà thiết kế thời trang, đang kinh doanh mỹ phẩm và đồ trang sức ở thành phố Đà Lạt. Chuyện trò thấy hợp nhau, ông trao đổi số điện thoại. Tối 26/7, họ hẹn gặp tại một quán bar ở Đà Lạt. Gặp mặt, David hơi thất vọng vì Saphia đang mang bầu khá to. Tuy nhiên, thấy người phụ nữ nói chuyện thú vị, vì phép lịch sự ông cũng vui vẻ hàn huyên. | Nguyệt tại cơ quan điều tra. Ảnh: C.A |
Theo David, lấy lý do quán bar không mở suốt đêm, Saphia ngỏ ý muốn về phòng của ông để tiếp tục tâm sự. Trên đường về, họ mua 2 chai rượu vang. Sau vài ly, người đàn ông ngoại quốc ngủ say mê man. Khi tỉnh dậy David phát hiện mất hết tài sản. Nhiều lần ông gọi điện, liên lạc với người phụ nữ trên mạng đều không được. Tiếp nhận sự việc, thượng tá Phan Tất Chí - Phó Công an TP Đà Lạt - phán đoán thai phụ Saphia sẽ tiếp tục tìm "con mồi" khác nên lập một nick name vào trang "Nữ thần tình yêu". Với ảnh là người đàn ông phong độ, giới thiệu là Việt kiều Pháp, ông muốn dụ người này ra mặt. Hôm sau, một cô gái kết bạn với thượng tá Chí. Từ những thông tin trao đổi, sĩ quan cảnh sát xác định người này chính là "nàng Saphia", đang ở Tuy Hòa (Phú Yên). Đầu tháng 8, thượng tá Chí cùng hai trinh sát đến Nha Trang. Họ thuê căn nhà 2 lầu trong con hẻm, sau đó hẹn gặp cô gái quen trên mạng. Ngày 4/8, khi cô ta xuất hiện liền bị bắt giữ. Gặp lại David, thai phụ thừa nhận đã lấy tài sản của cựu cảnh sát người Mỹ. Chủ nick name Saphia khai tên Hà Thị Ánh Nguyệt (34 tuổi, ngụ Phú Yên), đang mang bầu tháng thứ 7. Nguyệt từng là sinh viên khoa tiếng Anh của một trường đại học ở TP HCM. Cô ta có tiền án về hành vi lừa đảo, chiếm đoạt tài sản của du khách nước ngoài. Thời gian thụ án, Nguyệt quen người đàn ông ở Tuy Hòa và về làm vợ ông ta sau khi thi hành xong bản án. Để có tiền tiêu xài, Nguyệt lên mạng "săn" những người đàn ông là việt kiều, người nước ngoài tại Việt Nam. Hôm về phòng David, cô ta lén bỏ 4 viên thuốc ngủ vào rượu cho ông này uống, chờ nạn nhân mê man thì lấy tài sản. Rời nhà David, Nguyệt đón xe ra Nha Trang thuê phòng ở hai ngày và dùng thẻ tín dụng của nạn nhân mua nhiều thứ hết 2.100 USD. Về đến Phú Yên, cô ta tặng chồng chiếc đồng hồ, biếu mẹ chồng 15 triệu đồng rồi tiếp tục lên mạng tìm đàn ông. Công an TP Đà Lạt đã bắt giam Nguyệt để diều ra về hành vi Cướp tài sản. Quốc Dũng Mâu thuẫn gia đình, vợ đánh chồng tử vongThứ ba, 18/08/2015 | 20:49 GMT+7
Khi chồng đang ngủ, Trinh đã dùng gậy sắt đánh chồng và lấy dao chém chồng nhiều nhát. Ngày 18/8, tại phiên tòa sơ thẩm, TAND tỉnh Quảng Nam tuyên bị cáo Nguyễn Thị Thanh Trinh (33 tuổi, ở xã Tam Hiệp, huyện Núi Thành, Quảng Nam) 14 năm tù tội Giết người. Nạn nhân vụ án là chồng của bị cáo tên Trương Văn Tâm (40 tuổi, công an viên thôn Nam Sơn). | Bị cáo trước tòa. |
Theo cáo trạng, ngày 6/1, anh Tâm cùng với một số người bạn rủ nhau nhậu tại nhà đến khoảng 22h. Khoảng một giờ sau, anh này gọi vợ dậy khóa cửa. Khi thức giấc ra ngoài khóa của, Trinh buông lời trách chồng. Có sẵn men rượu trong người, anh này nhắc lại chuyện vợ ngoại tình trước đó. Người phụ nữ 33 tuổi cũng khơi lại chuyện anh Tâm từng quan hệ tình cảm với người phụ nữ khác. Trong lúc nóng giận, người chồng đã dùng tay đánh vào đầu Trinh. Khoảng 30 phút sau, chị này vào phòng. Khoảng 3h ngày 7/1, thấy anh Tâm ngủ say, Trinh lấy một cái đe (loại đe làm bằng sắt dùng để kê lốc máy khi sửa xe) rồi dùng 2 tay đánh mạnh từ trên xuống vùng đầu nạn nhân. Không dừng lại ở đó, bị cáo còn dùng dao chém nhiều nhát vào vùng đầu và mặt anh Tâm khiến nạn nhân tử vong. Một tuần sau khi gây án, nhà chức trách bắt Trinh. Thu Trang (tổng hợp
< iframe name="fb_xdm_frame_http" frameborder="0" allowtransparency="true" allowfullscreen="true" scrolling="no" id="fb_xdm_frame_http" aria-hidden="true" title="Facebook Cross Domain Communication Frame" tabindex="-1" src="http://static.ak.facebook.com/connect/xd_arbiter/PqAPbTuc2cR.js?version=41#channel=f3dadcf2c4&origin=http%3A%2F%2Fus.24h.com.vn" style="border-style: none; border-width: initial;">< /iframe>< iframe name="fb_xdm_frame_https" frameborder="0" allowtransparency="true" allowfullscreen="true" scrolling="no" id="fb_xdm_frame_https" aria-hidden="true" title="Facebook Cross Domain Communication Frame" tabindex="-1" src="https://s-static.ak.facebook.com/connect/xd_arbiter/PqAPbTuc2cR.js?version=41#channel=f3dadcf2c4&origin=http%3A%2F%2Fus.24h.com.vn" style="border-style: none; border-width: initial;">< /iframe>
Thực hư vụ mẹ liệt sĩ 92 tuổi bị con trai đánh, đuổi ra đườngThứ Ba, ngày 18/08/2015 20:39 PM (GMT+7) Ngày 17.8, trên mạng Facebook lan truyền thông tin một cụ bà 92 tuổi được cho là mẹ liệt sĩ, sinh sống tại phường Đồng Tâm (quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) bị con trai đánh đập, đuổi ra khỏi nhà trong đêm. < iframe name="f2b434652c" width="534px" height="1000px" frameborder="0" allowtransparency="true" allowfullscreen="true" scrolling="no" title="fb:like Facebook Social Plugin" src="http://www.facebook.com/v2.0/plugins/like.php?action=like&app_id=358146150898235&channel=http%3A%2F%2Fstatic.ak.facebook.com%2Fconnect%2Fxd_arbiter%2FPqAPbTuc2cR.js%3Fversion%3D41%23cb%3Df1e03a2268%26domain%3Dus.24h.com.vn%26origin%3Dhttp%253A%252F%252Fus.24h.com.vn%252Ff3dadcf2c4%26relation%3Dparent.parent&container_width=534&href=http%3A%2F%2Fwww.24h.com.vn%2Ftin-tuc-viet-nam%2Fthuc-hu-vu-me-liet-si-92-tuoi-bi-con-trai-danh-duoi-ra-duong-c432a728572.html&layout=standard&locale=vi_VN&sdk=joey&share=true&show_faces=false&width=534" class="" style="position: absolute; border-style: none; border-width: initial; visibility: visible; width: 534px; height: 20px;">< /iframe> Hình ảnh cụ bà ngồi vất vưởng ngoài đường kèm theo thông tin bị con đuổi ra khỏi nhà thu hút hàng nghìn lượt xem và chia sẻ. “Tôi về thì nó đánh tôi chết” Thông tin trên kèm theo hình ảnh cụ bà tóc bạc phơ, ngồi vất vưởng ngoài đường đã thu hút hàng nghìn lượt người xem và chia sẻ. Trong đó, rất nhiều người bức xúc cho rằng, hành động đánh, đuổi mẹ già ra khỏi nhà của người con trai là hành động bất hiếu, cơ quan chức năng cần xử nghiêm người con trai đã đánh cụ bà đáng thương. Theo tìm hiểu của chúng tôi, cụ bà trong sự việc trên tên là Lương Thị Bi (92 tuổi). Cụ Bi hiện đang sinh sống tại nhà A15, khu tập thể Kinh tế Quốc dân, thuộc tổ dân phố A5, phường Đồng Tâm. Anh Nguyễn Thành Trung - người trực tiếp giúp đỡ và đưa cụ Bi vào Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội) điều trị cho biết: Tối 17.8, anh Trung đang đi chơi cùng một số người bạn thì thấy cụ Bi ngồi vất vưởng ở đầu ngõ 90 đường Trần Đại Nghĩa với vẻ mệt mỏi, nên anh tới hỏi thăm, giúp đỡ. “Thấy cụ ngồi bên 2 túi quần áo, tôi hỏi thăm thì được cụ Bi cho biết cụ bị con trai đánh, đuổi đi. Tôi bảo sẽ đưa cụ về, nhưng cụ Bi không chịu vì sợ bị con đánh. Thấy cụ Bi có vẻ mệt mỏi nên tôi gọi điện cho bác sĩ trong Bệnh viện Bạch Mai nhờ họ tư vấn và hẹn sáng hôm sau sẽ đưa bà vào khám. Sau đó, tôi và 2 bạn khác đưa cụ Bi vào nhà nghỉ gần đó nghỉ ngơi”, anh Trung kể. Đang được nằm điều trị tại Bệnh viện Bạch Mai, cụ Bi tỏ ra rất mệt mỏi. Rất may, bên cụ luôn có một nhóm tình nguyện viên và anh Trung chăm sóc, giúp đỡ. Theo chẩn đoán ban đầu của bác sĩ, cụ Bi hiện bị viêm phổi, viêm phế quản, chấn thương. Trò chuyện với chúng tôi, cụ Bi đã bật khóc cho biết, cụ bị con trai tên Thông đánh đuổi khỏi nhà tối 17.8. “Nó (Thông - PV) cứ rượu vào là đánh tôi. Tôi về thì nó đánh tôi chết”, cụ Bi nói trong nước mắt. Cụ Bi được các tình nguyện viên giúp đỡ khi điều trị tại khoa Khám bệnh - Bệnh viện Bạch Mai. < iframe width="336" height="280" frameborder="0" marginwidth="0" marginheight="0" vspace="0" hspace="0" allowtransparency="true" scrolling="no" allowfullscreen="true" id="aswift_2" name="aswift_2" style="left: 0px; position: absolute; top: 0px;">< /iframe> Từ chối ký đơn “xử lý” con Để làm rõ sự việc liên quan đến cụ Bi, chiều 18.8, chúng tôi đã trao đổi lãnh đạo tổ dân phố A5, phường Đồng Tâm. Theo bà Lưu Ngọc Cơ - Tổ trưởng tổ dân phố A5: Cụ Bi là mẹ liệt sĩ đang sinh sống cùng con trai tên Thông tại nhà A15. Trong thời gian dài, tổ dân phố nhận được nhiều thông tin phản ánh cụ Bị bị con trai chửi bới rất thậm tệ. “Chúng tôi chứng kiến trực tiếp anh Thông chửi bới thậm tệ cụ Bi, nhưng việc đánh cụ Bi thì chúng tôi không được chứng kiến và chỉ nghe cụ Bi phản ánh như vậy”, bà Cơ nói. Về sự việc tối 17.8, bà Cơ cho biết, ngay sau nhận được thông tin cụ Bi ngồi ở đầu ngõ 90 đường Trần Đại Nghĩa, bà Cơ đã trực tiếp tới khuyên nhủ cụ về nhà, nhưng cụ không chịu. “Tôi hỏi thăm thì cụ bảo bị anh Thông đánh. Tôi động viên khuyên cụ về nhà, nhưng cụ nhất quyết không về với lý do sợ anh Thông đánh”, bà Cơ kể lại. Bà Lưu Ngọc Cơ - Tổ trưởng Tổ dân phố A5 - cho biết, nhiều lần nhận được phản ánh cụ Bi bị con trai đánh. Chia sẻ với phóng viên về cuộc sống của cụ Bi, một số người dân sinh sống cùng khu nhà cụ cho biết, cụ thường xuyên bị con trai tên Thông chửi bới, đặc biệt là khi anh này uống rượu. Tuy nhiên, việc cụ bị anh Thông đánh thì họ cũng không được chứng kiến. “Thông không có công ăn việc làm gì, anh ta thường xuyên uống rượu say khướt rồi chửi bới cụ Bi. Cứ vài hôm cụ Bi lại xách túi đồ đi đâu đó. Cũng có hôm cụ Bi bỏ đi, nhưng Thông lại tìm đưa về”, một người dân sống cùng khu tập thể với cụ Bi cho biết. Theo ông Lê Xuân Thơ - Trưởng ban Công tác mặt trận, kiêm Tổ trưởng tổ bảo vệ tổ dân phố A5: Qua theo dõi, anh Thông thường xuyên uống rượu và có hành động gây mất trật tự, nhưng khi chính quyền đề xử lý anh Thông thì cụ Bi không đồng ý vì thương con. Bà Cơ và ông Thơ cho biết, hiện tổ dân phố đang họp bàn với chính quyền địa phương để đưa ra kiến nghị giải quyết trường hợp của cụ Bi và anh Thông. Theo Xuân Lực (danviet.vn)
Hai anh em bị giết ở hai nơi, thi thể trôi về cùng một chỗHai anh em bị nhóm bạn sát hại ném xác xuống biển (PLO) - Đúng ngày đưa tang người em, thi thể người anh họ trong tình trạng lõa thể, toàn thân biến dạng mạnh, từ đâu trôi dạt về đúng nơi phát hiện xác em. Công an nhận định có hai nạn nhân, nhưng cùng một vụ án, cùng do một nhóm đối tượng gây ra. Vụ án giết người, tưới axit phi tang dấu vết trên thi thể tại Đà Nẵng tưởng chừng là một vụ án khó, nhưng cuối cùng cảnh sát đã phá án trong thời gian kỷ lục. Hành trình “giải mã” vụ án này để lại nhiều kinh nghiệm quý báu cho các điều tra viên.
Hai anh em cùng bị ném xác phi tang Đã gần 10 năm trôi qua, bà Trần Thị Lệ Cúc (60 tuổi, ngụ tổ 27 B2, phường Mân Thái, quận Sơn Trà, Đà Nẵng, mẹ nạn nhân) vẫn nhớ từng chi tiết của vụ án. Thời điểm xảy ra vụ án, con trai tên Trần Quân của bà mới bước qua tuổi 14. Cận Tết nên Quân được người anh họ Phùng Đăng Khoa (SN 1989, con dì ruột, sống chung trong nhà ngoại) rủ đi giữ xe tại một quán nhậu. Làm được ba buổi, chiều 21/1/2006 (26 Tết), Quân xin mẹ nghỉ để theo anh đi ăn tất niên tại nhà bạn. Bà Cúc đồng ý, sau đó cũng vội vã đi ra Huế thu mua nghệ tươi mang về xay bột bán. Rạng sáng 22/1, người dân chài ở vùng biển Hòa Hải (phường Hòa Hải, quận Ngũ Hành Sơn, TP.Đà Nẵng) đi đánh lưới sớm phát hiện một thi thể với toàn bộ mặt, tay, chân đều biến dạng, bị sóng đánh dạt vào mép hàng phi lao chắn sóng. Thông tin nhanh chóng được cấp báo cho Công an quận Ngũ Hành Sơn, PC14 (nay là PC45, Công an TP.Đà Nẵng). Công tác khám nghiệm xác định, nạn nhân có nhiều vết dao đâm trên người nhưng không ở mức nguy hiểm, mà tử vong do bị siết cổ bằng dây nịt. Đặc biệt, nạn nhân chết ở nơi khác bị mang đến đây ném xuống biển phi tang và tưới axit lên người làm hủy họa hết da, sau đó sóng dạt lại vào bờ. Người chết là con trai bà Cúc, nhưng do Quân chưa có giấy tờ tùy thân nên việc xác định danh tính phải mất đến hơn một ngày. Chiều 23/1, bà Cúc nghe tin vội chạy từ Huế về nhận dạng con. Gia đình trình báo nạn nhân đi cùng anh họ là Khoa, người này cũng đột nhiên “mất tích”. Dư luận lại rộ lên đồn đoán “có thể vì mâu thuẫn, Khoa đã giết chết em rồi bỏ trốn”. Theo Đại tá Nguyễn Văn Thành (nguyên Trưởng phòng PC14), thông tin này khiến quá trình thu thập chứng cứ bị “nhiễu”. Đến ngày 25/1, đúng ngày đưa tang Quân, cảnh sát lại tiếp nhận tin báo về việc phát hiện thi thể người anh họ trong tình trạng lõa thể, toàn thân biến dạng mạnh, từ đâu trôi dạt về đúng nơi phát hiện xác em. Người này được xác định tử vong cũng bởi nhiều vết dao đâm ở ngực, bụng, bị hủy hoại bởi axit. Chỉ có tình tiết duy nhất khác là người anh bị cứa cổ, khác với người em bị siết cổ) Công an nhận định có hai nạn nhân, nhưng cùng một vụ án, cùng do một nhóm đối tượng gây ra. Biểu hiện bất thường của nhóm “bạn tốt” Công an Đà Nẵng xác lập chuyên án, huy động hàng trăm trinh sát vào cuộc. Đại tá Thành nhớ lại, nguyên một tuần đầu tiên bắt tay vào thu thập thông tin, các trinh sát không thu thập được bất cứ manh mối thống tin nào. Mối quan hệ bạn bè của hai nạn nhân cũng không có gì đặc biệt ngoài việc Khoa hay giao du với một số thanh niên có hoàn cảnh nghèo khó tương tự như mình gồm Đào Ngọc Hồng (SN 1986, còn gọi cu Tồi), Nguyễn Huỳnh Anh Vũ (SN 1988, cu Út, cùng ngụ phường An Hải Đông, quận Sơn Trà) và Trần Viết Khương (SN 1987, cu Rin, ngụ phường Mỹ An, quận Ngũ Hành Sơn). Sau khi bạn qua đời, biết nhà nạn nhân nghèo, họ hàng cùng lúc mất hai người con cháu nên không đủ tiền mua áo quan, ba thanh niên kia còn xông xáo đến phối hợp UBND phường, các tổ chức xã hội kêu gọi quyên góp tiền giúp đỡ. Được mời đến cơ quan điều tra làm rõ một số nghi vấn hôm đi ăn tất niên, cả ba vẫn tỏ ra bình thản, trưng ra chứng cứ ngoại phạm. Loại dần diện tình nghi, Ban chuyên án quyết định đánh bài tâm lý, tung hoang tin vờ như “rò rỉ” thông tin về việc đã tìm thấy một số manh mối khả nghi từ dấu vết trên người nạn nhân. Sau khi người dân xì xầm, đột ngột thấy những thanh niên kia tỏ ra lo lắng, bồn chồn. Cảnh sát lập tức tách từng người tiếp cận và thuyết phục. Tuy vẫn quanh co bao che, nhưng có đối tượng đã để lộ một số tình tiết liên quan đến Đào Ngọc Hồng. Một chứng cứ “trời cho” khác, cảnh sát tìm thấy dấu vân tay Hồng để lại trên chiếc áo của nạn nhân vứt lại một bãi rác thuộc quận Ngũ Hành Sơn. | Mẹ nạn nhân Quân: “Bọn chúng quá độc ác và ranh ma” |
Mất mạng vì bị cho rằng “ki bo” Đến ngày 16/2/2006, lệnh bắt khẩn cấp Hồng, Vũ, Khương được tiến hành đồng thời, trước khi chúng có ý định bỏ trốn vài tiếng. Tại cơ quan công an, các đối tượng khai, chiều 21/1, sau khi ăn tất niên, cả nhóm thủ phạm rủ hai nạn nhân đi uống bia và hát karaoke tại quận Sơn Trà. Đến khuya, quán nghỉ bán, cả nhóm mua rượu xuống ngã ba đường Nguyễn Văn Thoại - Sơn Trà Điện Ngọc (tuyến đường nối với Quảng Nam) uống tiếp. Tại đây ba đối tượng đã đánh hai nạn nhân vì cho rằng góp tiền bạc không sòng phẳng khi đi ăn chơi. Đánh xong, chúng trói các nạn nhân, lấy xe máy chở đến khu vực trước tượng Đức Chúa sau tu viện Phaolo (phường Mỹ An, TP.Đà Nẵng). Cả bọn lấy cây gỗ tiếp tục đánh và bàn tính kế hoạch giết bạn. Khương ở lại trông giữ các nạn nhân, hai tên còn lại là Hồng và Vũ chạy xe máy đến nhà bạn mượn con dao Thái Lan. Trên đường đi, nhóm này ghé nhà Vũ (làm nghề thu mua bình sạc) lấy 2 lít axít rồi quay lại kéo Khoa vào khu vực bãi cát gần mép biển. Do Khoa đang say, lại bị trói, không thể chống cự, Hồng vung dao hàng chục nhát và cắt cổ Khoa đến chết. Nạn nhân tắt thở, chúng lột hết áo quần, cướp 104 ngàn đồng, đổ a xít lên thi thể nhằm xóa dấu vân tay, xong kéo xác ném xuống biển. Phi tang xác Khoa xong, cả nhóm chở nạn nhân còn lại vào khu vực bờ biển thuộc phường Hòa Hải (quận Ngũ Hành Sơn), gây án với thủ đoạn man rợ như trước. Khi đó nạn nhân Quân biết mình sẽ chết nên năn nỉ cho được cầu nguyện. Nhóm sát nhân dành cho Quân 10 phút cầu nguyện, sau đó mới bắt đầu vung dao vào ngực. Con dao bị gãy do đâm quá nhiều, chúng lấy dây thắt lưng siết cổ nạn nhân đến tắt thở, tiếp tục tưới axít lên xác phi tang dấu vết, vứt xuống nước. Sáng hôm sau, nhóm sát nhân vẫn bình thản kéo đến uống cà phê trên đường Sơn Trà - Điện Ngọc, điện thoại rủ nhóm bạn đi chơi suối, kể lại việc gây án cho cả nhóm cùng nghe. Hơn nửa năm sau ngày xảy ra vụ án, ngày 3/8/2006, TAND TP Đà Nẵng đã đưa Hồng, Vũ, Khương ra xét xử về hai tội giết người, cướp tài sản. Tòa tuyên tử hình đối với bị cáo Đào Ngọc Hồng và Trần Viết Khương, 18 năm tù đối với Nguyễn Huỳnh Anh Vũ (do chưa đủ 18 tuổi). Bốn bị cáo khác ngụ cùng địa phương cũng vướng vòng lao lý, trong đó Phan Thanh Sơn (SN 1983), Trần Văn Chánh (SN 1984) bị tuyên án 18 tháng và một năm tù về tội che giấu tội phạm; Lê Hoài Nam (SN 1988), Nguyễn Thị Bích Phương (SN 1989) cùng bị tuyên án một năm tù về tội không tố giác tội phạm, cho hưởng án treo./. Vân Anh |
|