Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ
     Các chuyên mục 

Tin tức - Sự kiện
» Tin quốc tế
» Tin Việt Nam
» Cộng đồng VN hải ngoại
» Cộng đồng VN tại Canada
» Khu phố VN Montréal
» Kinh tế Tài chánh
» Y Khoa, Sinh lý, Dinh Dưỡng
» Canh nông
» Thể thao - Võ thuật
» Rao vặt - Việc làm

Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca
» Cần mời nhiều thương gia VN từ khắp hoàn cầu để phát triễn khu phố VN Montréal

Bản sắc Việt
» Lịch sử - Văn hóa
» Kết bạn, tìm người
» Phụ Nữ, Thẩm Mỹ, Gia Chánh
» Cải thiện dân tộc
» Phong trào Thịnh Vượng, Kinh Doanh
» Du Lịch, Thắng Cảnh
» Du học, Di trú Canada,USA...
» Cứu trợ nhân đạo
» Gỡ rối tơ lòng
» Chat

Văn hóa - Giải trí
» Thơ & Ngâm Thơ
» Nhạc
» Truyện ngắn
» Học Anh Văn phương pháp mới Tân Văn
» TV VN và thế giới
» Tự học khiêu vũ bằng video
» Giáo dục

Khoa học kỹ thuật
» Website VN trên thế giói

Góc thư giãn
» Chuyện vui
» Chuyện lạ bốn phương
» Tử vi - Huyền Bí

Web links

Vietnam News in English
» Tự điển Dictionary
» OREC- Tố Chức Các Quốc Gia Xuất Cảng Gạo

Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng

Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP



     Xem bài theo ngày 
Tháng Năm 2024
T2T3T4T5T6T7CN
    1 2 3 4 5
6 7 8 9 10 11 12
13 14 15 16 17 18 19
20 21 22 23 24 25 26
27 28 29 30 31    
   

     Thống kê website 
 Trực tuyến: 8
 Lượt truy cập: 24897356

 
Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca 01.05.2024 18:06
Tên Hán gian HCM: Giặc Hán đốt phá nhà Nam (3)
05.07.2014 21:30

Ngày 12 tháng 9 năm 1978, chúng tôi, từ Nam ra Bắc, đi qua biết bao cây cầu sắt, và dừng chân tại điểm đứng cầu Long Biên sông Hồng Hà, Gia Lâm-Hà Nội.Nơi này phong cảnh tuyệt vời, hình ảnh hữu tình của đất nước đáng để con người lặng lẽ chiêm ngưỡng.

 Được biết trước chiến tranh 1975 cầu Long Biên không cho phép người dân đến thưởng ngoạn, vì nơi đây có nhiều căn cứ phòng thủ của chiến binh Trung Quốc. Nay mọi người đã thong thả đi lại, chúng tôi là những viễn khách đi trên cầu Long Biên, đứng tại lan can cầu trong lòng thoải mái, nhìn dòng sông gợn sóng lặng lẽ trôi. Trời rọi sáng, chan ánh nắng xuống mặt nước lăn tăn lóng lánh. Xa xa có những mái chèo ngư phủ, với những xóm dân cư sống bên sông Hồng, tỏa ra ánh đèn dầu chao trên mặt nước lờ mờ, những cánh lục bình trôi lững lờ, bên bờ sông Hồng hướng Gia Lâm. Nơi đây chính là một vựa lúa rộng lớn tươi tốt, và lũy tre xanh ngọc lục, nhìn lên bầu trời mây lam nhẹ, bay theo chiều giò, màu da trời thiên nhiên thay đổi từng khắc không gian. Phong cảnh của sông Hồng từ đó ở mãi trong tôi, một ấn tượng không phai cho đến bây giờ.

Vào lúc ấy, có một người đàn ông đã ngoài 55 tuổi, đứng kế bên cũng đang chiêm ngưỡng sông Hồng, sau này mới biết y là tình báo Hoa Nam cụm GAT732, bí danh Bảy Tân. Mãi đến năm 1981, tôi tình cờ gặp lại ông tại Sài Gòn, và ông cho biết đã làm Bộ trưởng Lương Thực Việt Nam với bí danh La Lâm Gia (1981-1984). Nhờ biết ông La Lâm Gia, tôi được giới thiệu đi "Điền giả"vựa lúa Lục tỉnh miền Nam, đôi khi đi với các bạn ký giả của báo Tin Sáng, báo Tuổi Trẻ, báo Lương Thực v.v...

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 051Cầu Long Biên, Gia Lâm–Hà Nội, có chiều dài 1.862 m, cấu trúc 12 đoạn.Xây dựng thời Pháp thuộc vào năm 1890. Ảnh: Huỳnh Tâm.

Bảy Tân, tình báo Hoa Nam cụm GAT732, cho biết:

‒ Năm (1965) đoàn quân chúng tôi vừa vào lãnh thổ Việt Nam, đầu tiên trong đôi mắt cảm nhận mùa thu Hà Nội không hương sắc, chỉ có cây cầu thép Long Biên đáng để ý nhất, bởi cây cầu cấu trúc khung thép cao chót vót, xây dựng thời Pháp thuộc, giống như các cây cầu tại Thượng Hải. Ví như một tòa nhà cao tầng kiến trúc thép, từ đầu đến cuối cây cầu đã nói lên một thời lịch sử của nó. Ngoài sự an toàn của cây cầu, còn cho thấy sức mạnh đặc biệt của dầm giàn thép cố định chặt chẽ, tạo thành một cấu trúc thống nhất có thể chịu đựng trọng tải lớn, và tăng tuổi thọ của nó trong thời gian.

Sông Hồng tuy nhỏ hơn bề rộng đối với sông Dương Tử, nhưng có cây cầu đẹp nhất Đông Á.

Rất tiếc sông Dương Tử không còn cầu thép cao để nhìn hết phong cảnh kỳ lạ của Vũ Hán, tuy tôi đứng ở đây ngắm nhìn quê hương, nhưng lòng lại thương tiếc sông Dương Tử đang từ từ chết.

Tình báo Bảy Tâncụm GAT732 nay đã có thực quyền Bộ trưởng Lương Thực Việt Nam, chúng tôi gọi đùa ông là Bộ trưởng "bao tử". Ở giai đoạn 1975-1983 miền Nam sản xuát dư thừa lương thực, có thể nói lúa gạo của miền Nam rất phong phú, tuy nhiên, hiện tại toàn dân miền Nam Việt Nam phải chịu đói rách, tự chế bao tử. Đời sống cạn kiệt từng ngày sống bằng cao lương "Bo bo", ăn không đủ no, khi thải ra bo bo còn nguyên hột, do bo bo cứng ăn vào khó tiêu, bởi nhà nước không cung cấp chất đốt đầy đủ.Bảy Tân lúc nàytự hào vượt chỉ tiêu lúa gạo, chuyên chở qua Trung Quốc trừ nợ chiến tranh.

Những ngày tháng còn ở Sài Gòn, chúng tôi thường đến thăm ông Bảy Tân, tạo được tình cảm đáng tin cậy, mục đích để tìm tòi, khai thác những gì cất giấu trong lòng người tình báo Hoa Nam này. Chúng tôi âm thầm nhưng tế nhị, cố ý để lộ tối đa về tung tích liên hệ với Hoa Nam trước một người đã dạn dày xương gió tình báo như Bảy Tân. Đương nhiên ông ta thừa dịp khai thác đối tượng và chúng tôi vẫn tự nhiên, vờ như không biết mình đang bị Bảy Tân chiếm thượng phong. Cũng may, chúng tôi cũng có một ít vốn nghề nghiệp để tự bảo vệ bản thân. Trong những lúc tiếp xúc với Bảy Tân, chúng tôi mới biết ông ta làm cố vấn cho Hồ Chí Minh và cũng là người trợ lý công tác bí mật trên những lộ trình công tác tại Trung Quốc. Chúng tôi tò mò muốn biết thêm chi tiết về những hoạt động của tên gián điệp Hán trên đất Việt. Quả tình muốn cạy cái khóa để mở cái tủ miệng của một tên tình báo thật là quá khó, nhưng cuối cùng chúng tôi may mắn được Bảy Tân tiết lộ.

Mỗi khi đặt vấn đề Hồ Chí Minh là mọi người đềurất lý thú, riêng Bảy Tân vẫn còn ái ngại. Có lẽ vì không thể giữ mãi bí mật, đôi lúc đương sự cũng tiết lộ phần nào về cuộc đời bí mật của con người muôn mặt. Bảy Tân cho biết:

‒ Sau khi Nguyễn Ái Quốc đến Matxcơva, cư ngụ ở đây gần hai năm, bị đảng cộng sản Liên Xô khai trừ. Theo báo cáo của Hoa Nam đã xác định: "Thất bại về nguyên tắc đào tạo một điệp viên như Nguyễn Ái Quốcđã để lộ quá khứ, chưa nói đến những nguyên nhân lầm lỗi khác của hội kín cộng sản Châu Á. Cuối cùng Tình báo KGB, báo cáo một hồ sơ Nguyễn Ái Quốc mất tích".

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 052
Chân dung của Nguyễn Ái Quốc tham dự tại Đại hội Tours France. 
Tháng 12 năm 1920. Nguồn ảnh: Mạng lưới Cộng Sản Quốc Tế.[1]

Liên Xô trong thời gian này đào tạo Nguyễn Tất Thành, người quê quán Nghệ An Việt Nam. Nhưng người này vắn số, bị bỏ tù nhưng không được xét xử. Lúc đó Hương Cảng là một nơi tập trung tình báo quốc tế lý tưởng, tuy nhiên Hương Cảng vốn không ưa cộng sản, đồng thời cũng là đất hoạt động của tình báo Quốc Dân Đảng. Cuối cùng chính quyền sở tại quyết định đưa Nguyễn Tất Thành ra pháp trường tử hình tại nhà tù Hương Cảng (香港).

Theo hồ sơ của nhà tù Hương Cảng: Nguyễn Tất Thành đang lâm nguy, bởi bị nhiều bệnh do trác táng, say đấm phong trần làm cơ thể hao mòn, mang bệnh truyền nhiễm cấp độ cao hết thuốc trị liệu, có thể chết bất cứ giờ nào, và nghiêm trọng hơn, ông ta mắc phải nghiện ngập với "nàng tiên nâu" [bis 1].

Nhà chức trách Hương Cảng cũng lên tiến và phê phán nội vụ này: "Không cần tử hình Nguyễn Tất Thành, chỉ cần nhìn hồ sơ bệnh lý, đời ông ta đã vắn số trước khi tử hình. Loại người này đã sống thừa thải trong tổ chức và xã hội, chỉ bấy nhiêu lỗi lầm này cũng đủ khiến cho Liên Xô vứt bỏ đương sự và để mặc cho y chết tại Hương Cảng…!" [3].

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 053
Năm 1932, Nguyễn Tất Thành qua đời tại nhà tù Hương Cảng, hưởng dương đúng 40 tuổi (1892-1932). Người thân tên Нгуен Винь (Hồ Vinh-Nguyễn Vinh) đến nhận xác và tất cả vật dụng cá nhân của tử tù đem đi hỏa táng. Tro cốt của Nguyễn Tất Thành (mã số-000567...) lưu trữ tại nghĩa trang Kuntsevo Moscow. (Kuntsevo Cemetery, Moscow, Russian Federation). Nguồn: Chân dung Nguyễn Tất Thành chụp tại Moscow, năm 1929 đã cho thấy một Nguyễn Tất Thành bị "nàng tiên nâu" đưa đám ma. Tư liệu lưu trữ tại nhà tù Hương Cảng.[2]

Hồ sơ HTC4567, lưu trữ tại Quân ủy Trung ương (CPC) và tình báo Hoa Nam Trung Quốc, ghi chú gia phả và sự nghiệp của Hồ Tập Chương. Đương sự được đảng cộng sản Trung Quốc huấn luyện hơn một thập niên tại Học Viện Hoàng Phố, Vân Nam. Việc đào tạo một điệp viên xuất sắc rất công phu và phải kiên nhẫn trước tình hình chính trị. Sau đó Hồ Tập Chương thay tên đổi họ nhảy vào chiến trường chính trị. Kết quả Trung Quốc dốc hết nhân lực, tài khí, tài vật lập ra một thế lực mới tại Việt Nam, và tình báo Hoa Nam thổi lên một Hồ Chi Minh làm chủ tịch nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 054
Chân dung mẹ của Hồ Tập Chương. Gia đình người Hẹ từ Đài Loan vừa
di cư 
đến Hồng Kông. Không may cả gia đình có 5 người chết bất đắc kỳ tử,
bởi quân cảm tử Diên An, riêng người mẹ của Chương thoát nạn, nhờ bà ra phố được sống sót.
Ngu
ồi ảnh: Tư liệu Đô Sảnh Hồng Kông và tình báo Hoa Nam.[3]

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 055
Mẹ của HTChương, trườc bốn ngày lâm chung, công bố tấm ảnh này, mục đích tìm con sau 38 năm im lặng.(Hồ Tập Chương chụp ảnh chung với em trai vào thời niên thiếu). Nguồn: Tình báo Hoa Nam.[4]

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 056
Trung cộng đào tạo Hồ Tập Chương (Hồ Chí Minh 1), cải trang thành con nhà quí tộc, hoạt động trên mọi lãnh vực, thương nghiệp, văn hoá, quânsự. Đến năm 1927, đảng cộng sản Trung Quốc dùng ông ta vào vũ đài chính trị với vai tuồng Hồ Chí Minh đội hồn xác của Nguyễn Tất Thành và Nguyễn Ái Quốc) từ đó thay đổi vận mệnh của Hồ Tập Chương, nhất nhất trung thành vớiđảng trưởng Diên An (延安).Nguồn: Tình báo Hoa Nam.[5]

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 057

Ngày 3 tháng 8 năm 1951, Chu Ân Lai chụp ảnh chung với Hồ Chí Minh (1), đang đứng trước nhà riêng của họ Hồ tại Tây Sa. Ảnh tư liệu tình báo Hoa Nam.[6]

Hoan lộ của Hồ Tập Chương(Hồ Chí Minh 1) không được lâu dài, ân hưởng quyền cao, phú quí chấm dứt sớm, bởi Mao Trạch Đông triệu hồi về Bắc Kinh làm vật phế thải. Ông đóng vai tuồng Hồ Chí Minh được 16 năm (1940-1956)…

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 058

Ngày 2 tháng 9 năm 1945 Hà Nội. Hồ Chí Minh (1) đọc bản Tuyên ngôn độc lập. Ông mặc bộ veston màu đen, chất liệu cao cấp thuộc mùa Thu rất hợp với thời trang quí tộc Pháp, áo sơ mi trắng, thắt nơ con bướm màu xanh biển, đội nón cối mùa thu Paris, đi xe sang trọng nhất thế giới vào thời điểm 1945, loại xebọc thép do Liên Xô chế tạo, hiệu "Mạc Tư Khoa-Москва". Đặc biệt Liên Xô chỉ sản xuất 5 chiếc xe bọc thép Москва, dành riêng cho những nguyên thủ quốc gia trong khối cộng sản.Nguồn: Báo cáo của tình báo Hoa Nam.[7]

Trung Quốc đã chọn đến hai (2) người Hán thay phiên đóng chung một vỡ kịch nhiều hồi, qua nhân vật chính Hồ Chí Minh.

Đầu năm 1956, Hồ Chí Minh bis đến Việt Nam, lên ngôi chủ tịch nhà nước, thay thế tên Hồ Tập Chương. Đặc biệt Hồ bis nhập vai kiệt xuất, tất cả những thói hư, tật xấu của Hồ Tập Chương, nay Hồ bis phải thực hiện như thật. Cộng với cá tính riêng của Hồ bis, mọi việc khởi đầu bằng phấn đấu giữa cái thực và cái giả cho đồng nhất, Hồ bis phải nhất quán và tự hòa trộn hai cá tính vào với nhau, đôi lúc Hồ bis cũng bị lố bịch, do tự dối lòng quá độ. Ví dụ: Hồ Tập Chương hút thuốc tự tay vấn lấy, còn Hồ bis thích hút thuốc Bastos Luxe thượng hảo hạng, loại thuốc lá này sản xuất tại Thượng Hải.

Trên bao thuốc lá Bastos Luxe có bốn câu thơ chữ Hán:

"请同学们早午餐
沈殿霞看起来好了蝙蝠欢迎提供
大黑烟熏香气.
抽着烟更鲜活的生命".

Trên thị trường và sản xuất thuốc lá Bastos Luxe, cũng có mặt tại miền Nam Việt Nam, giấy phép hoạt động do Nha Thông Tin Nam Phần cấp vào ngày 12/9/1957, số: 1521/XB.

Trên bao thuốc lá Bastos Luxecó bốn câu thơ chữ Việt:

"Hởi ai đi sớm về trưa
Kìa Bát Tốt Lút đón đưa chào mời
Hương thơm khói đậm tuyệt vời
Hút cho một điếu cho đời thêm tươi
".[bis 3]

Khi Hồ bis hoạt động tại Việt Nam, thường để trong túi một bao thuốc lá, kỳ quái có hai (2) ngăn, dụng ý bần tiện này khó ai phát hiện. Ngăn 1, đựng thuốc lá vấn tay hương vị thuốc lá nông dân để mời Bộ Chính Trị hay mỗi khi đi kinh lý địa phương nào đó, ông ta mời nông dân cùng hút thuốc lá, và khi Hồ bis hút thuốc láBastos Luxe, điều hợp hơi thuốc không sâu tránh hương vị thuốc lá bay xa. Hồ bis đã chứng tỏ được trước nhân dân ông mới là người cần kiệm, liêm chính và lương thiện, cũng không để người khác phát hiện Hồ bis đóng tuồng thay thế cho Hồ Tập Chương, đương nhiên Hồ bis phải nhập vai kiệt xuất. Ngăn 2, đựng thuốc lá Bastos Luxe chỉ để một mình ông ta hút, dần dà Bộ Chính Trị phát hiện Hồ bis chơi trò đểu. Lê Duẩn và Lê Đức Thọ rất cay cú bị Hồ bis lừa bịp, thuốc lá Bastos Luxe giả, từ chuyện nhỏ thuốc lá, sau này Lê Duẩn và Lê Đức Thọ khám phá Hồ bis có một kho đụn đểu cáng, nhờ vớ được cuốn sách Hậu Hắc Học của tác giả Lý Tôn Ngô [4], còn chuyện đểu cáng truyền miệng trong dân gian không có giá trị gì đối với đại anh hùng Hồ bis cha già của dân tộc Việt Nam.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 059
Phân tích photo 1 và photo 2. Những nhiếp ảnh của tình báo Hoa Nam cố tình chụp nhòe mờ (obscur) ảnh của Hồ Chí Minh bis để tránh sự khám phá có 2 nhân vật Hồ Chí Minh. Hồ bis xuất hiện lần đấu tiên tại Hà Nộivào ngày Quốc khánh, 2 tháng 9 năm 1956.

Theo bản báo cáo của Nguyễn Đức Thụy (阮德瑞) cồ vấn tình báo Hoa Nam (sau làm Bộ trưởng Bộ Ngoại thương Việt Nam):

‒ Sáng ngày 2/9/1956. Hồ Chí Minh bis, lên diễn đàn phát biểu trước nhân dân Việt Nam, tay cầm giấy tự đọc và đứng một mình trên diễn đàn trênphoto 1, không có thành phần tham dự của Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, như Trường Chinh, Lê Duẩn, Phạm Văn Đồng,Võ Nguyên Giáp, Lê Đức Thọ, Hoàng Quốc Việt, Nguyễn Chí Thanh, Nguyễn Duy Trinh, Lê Thanh Nghị, Hoàng Văn Hoan, Phạm Hùng, Lê Văn Lương và Nguyễn Lương Bằng đứng bên.

Ngược lại trên photo 2, tình báo Hoa Nam chuyên nghiệp ghép ảnh, ghép những người mặc Âu phục không rõ họ tên gốc tích đứng bên Hồ bis trên diễn đàn ngày quốc khánh, vậy họ là ai và người phụ nữ có liên hệ nào với Hồ Chí Minh bis. Người thợ ghép ảnh nhẩn nha chấm mực tàu, tô đậm khuôn mặt của Hồ, tay áo thêm đen và vẽ lại tấm hình cho sống động, cắt cúp bố cục cho hợp với khung cảnh. Phải nói vào thời đấy ghép được một photo như vậy đã là nghệ thuật hiếm thấy. Nhưng xét kỹ hai tấm ảnh 1&2 trên, chúng ta thấy quá nhiều lỗi không có nét bố cục bình thường của một tấm ảnh, chưa nói đến lỗi làm trái với thiên nhiên.

Có lần người viết bài này đưa ra 2 tấm ảnh trên, thảo luận với nhiếp ảnh gia Đinh Đăng Định [5] chủ tịch hội Nhiếp ảnh Việt Nam đã từng theo Hồ bis 13 năm và có trên 350 chân dung của Hồ bis. Lúc đầu Đinh Đăng Định ngụy biện, và quyết liệt lớn tiếng nói rằng hai tấm ảnh trên chụp khác nhau thời điểm. Nhưng cuối cùng anh Định phải chấp nhận trình độ yếu kém về kỹ thuật ghép ảnh trong phòng tối, và thú thiệt không biết nhiều về không gian và thời gian (thiên nhiên). Phải hiểu rằng thiên nhiên, kỹ thuật và mỹ thuật cần đồng bộ không thể làm khác hơn. Dù thời nay có những tay chuyên nghiệp sử dụng Photoshop 6, tạo ra một photo tuyệt vời về mỹ thuật nhưng cũng bị lỗi như thường. Photo đó chỉ để quăng vào thùng rác nhiếp ảnh, bởi họ không nắm vững hai nguyên lý bố cục của không gian và thời gian. Nói chung photo 1, chụp vào lúc 8 giờ sáng, photo 2 chụp những người mặc Âu phục vào lúc 14 giờ chiều, hai photo chân dung Hồ bis cùng một thế đứng, khi ấy người chụp đứng ngang tầm sân khấu, thế mà photo không có chân trời vì lý do ghép ảnh chưa tinh vi. Chân dung Hồ bis chụp lúc 8 giờ sáng thì phải có mây trên trời, nếu chụp Hồ bis lu mờ thì mây phải rõ nét, thứ nữa những chân dung những ông bà không rõ danh tánh mặc Âu phục chụp vào lúc 14 giờ chiều kẻ thì ánh sáng trời Nam, kẻ thì ánh sáng trời Đông, còn chân dung Hồ bis ánh sáng trời Bắc. Ấy thế mà nhân dân Việt Nam vẫn tiếp tục khấn vái một sự giả trá quá trớn. Việc tối kỵ của mỗi dân tộc là thờ phụng một chân dung đã bị lu mờ, và nó không tiêu biểu được tính lãnh tụ quốc gia. Lịch sử dân tộc Việt Nam có lẽ cũng vì vậy theo chân dung Hồ bis mà lu mờ theo. Hình ảnh mờ không được phép loan tải trên báo chí, vì hình chụp và hình vẽ trên nguyên tắc cũng phải rõ nét. Nói tóm lại, ở đây bàn tay Hoa Nam có ý bêu xấu dân tộc Việt Nam, và chân dung Hồ bis có vấn đề dối trá nghiêm trọng.

Tình báo Hoa Nam thay đổi được nhân sự của đảng cộng sản Việt Nam, nhưng không thể luôn mãi thay trắng đổi đen, lấy giả làm thực. Họ tưởng rằng với những xảo thuật tinh vi trên, đã hoàn chỉnh che khuất được ánh sáng mặt trời, không ai phát hiện. Không ngờ sự thực được phơi bày cho thấy bản thân Hồ bis là đồ giả. Một lãnh tụ đã giả lại có thêm dối trá, và  nội tình chính trị bí mật của đảng cộng sản Trung Quốc và Việt Nam đã có quá nhiều mưu toan dối trá cướp nước Việt Nam. Họ có lắm mưu ma chước quỷ để cướp đất nhưng họ không thể cướp được tinh thần dân tộc Việt Nam. Người cộng sản thừa biết điều này, dù sự bất lương ấy đã đạt được nhiều thành tích, đưa đến cho đất nước Việt Nam một hậu quả lịch sử đau đớn nghiêm trọng, nhưng đó chỉ là giai đoạn, không có qui luật nhân tạo hay thiên nhiên nào kiên kết bền bỉ để cho kẻ cướp sống mãi.

Bảy Tân tình báo Hoa Nam cụm GAT732. Sau này làm Bộ trưởng Lương Thực Việt Nam, còn mở đáy lòng cho biết:

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 060
Đầu tháng 4 năm 1965, UBND tỉnh Vân Nam, Quảng Đông, Quảng Tây, Hồ Nam (CPC) đồng tổ chức tiếp đón Hồ Chí Minh bis tại Vân Nam, Trung Quốc. Bộ phận chiến tranh hải ngoại của Trung Quốc chụp ảnh chung lưu niệm. Ảnh: (từ trái sang) Trần Uất-陈郁, Vi Quốc Thanh-韦国清, Hồ Chí Minh-胡志明, Đào Chú-,Diêm Hồng Ngạn-阎红彦, Trương Bình Hóa-张平化. Người đứng hàng phía sau Hồ Chí Minh,(từ trái sang) mặc áo trắng (B) cóbí danh Bảy Tântình báo Hoa Nam cụm GAT732. Sau làm Bộ trưởng Lương Thực Việt Nam. Người đứng kế bên mặc áo trắng (N) Nguyễn Đức Thụy (阮德瑞), cồ vấn tình báo Hoa Nam (sau làm Bộ trưởng Bộ Ngoại thương Việt Nam), những người còn lại thành phần tình báo Hoa Nam gốc Việt. Nguồn: Tình báo Hoa Nam.[8]

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 061

Ngày 14 tháng 4 năm 1965.Phó Thủ tướng Trung Quốc, Trần Nghị (陈毅), và Bí thư (CPC) tỉnhVân Nam, Diêm Hồng Ngạn (阎红彦). Đến sân bay Côn Minh,cùng người dân tộcKhu tự trị Choong, chào đón Phạm Văn Đồng thay mặt Hồ Chí Minh,ngoài ra còn có Hoàng tử Souphanouvong Lào, Chủ tịch đảng và Mặt trận Yêu nước Lào. Nguồn: Tình báo Hoa Nam, cụm GAT732 bí danh Bảy Tân.[9]

Bảy Tân, nói tiếp:

‒ Trong vùng lân cận của khu vực cầu Long Biên, ngày xưa có quang cảnh khá đẹp, bây giờ đã bị máy bay Mỹ đánh bom tàn phá một phần, những hố đạn bom còn đó không khác miệng núi lửa để lại dấu vết quá khứ. Đất của hoàng thổ, trên các ngọn đồi xa xa, có vẻ cũng bị trơ trọi, cho thấy máy bay Mỹ đã cho rơi xuống vài quả bom trên đầu cây cổ thụ, thổi gốc rời khỏi mặt đất nằm phơi thây trên bãi cỏ xanh. Ngày nay hòa bình lập lại mới có bầu không khí khá yên tĩnh. Nhưng anh có xem xét cẩn thận quang cảnh ở đây đã thấy được những gì?

‒ Thưa ông, chúng tôi người miền Nam không am tường địa lý ở đây; vã lại chúng tôi là dân sự, dĩ nhiên không biết gì về quân sự, chỉ cảm nhận quang cảnh ở đây quá đẹp.

Bảy Tân trầm tư, nói tiếp:

‒ Thảo nào, anh chỉ chiêm ngưỡng trời đất, gió mây, không để ý xa xa có những nhóm pháo binh yếu ớt, ngụy trang cảnh giới địch, do đó, mới có một số vị trí pháo binh xung quanh cây cầu, được phối trí đồn trú trên vùng đất cao, các đơn vị pháo binh của quân đoàn đường sắt Trung Quốc đấy, họ trang bị súng phòng không, ngày và đêm bảo vệ cây cầu Long Biên. Tôi được biết nhiều, nhờ sự hướng dẫn của các đại đội trưởng, các đơn vị pháo binh thuộc Quân đội nhân dân Việt Nam, nhưng cũng có một số binh sĩ Trung Quốc của chúng tôi đưa tin. Những năm về trước, Liên Xô, Cộng hòa Séc các nước Đông Âu khác, gửi pháo binh, tên lửa viện trợ cho quân đội Việt Nam, và thậm chí cả phụ nữ pháo binh Bắc Triều Tiên cũng tham chiến. Tôi đi bộ trong khu vực này, hình dung bị lạc vào thế giới bảo tàng vũ khi quân sự của Quốc tế.

Bảy Tân cao hứng khoe rằng:

‒ Có lần tôi được Hồ bis cho đi công tác với Lê Duẩn, sang Trung Quốc, viếng thăm khu trù mật Diên An tìm hiển chiến lược bày binh bố trận của các nhà quân sự Trung Quốc, sau khi Lê Duẩn về nước, cho phối trí lại binh bị phòng không theo phiên bản của Diên An, tại khu vực Sông Hồng. Thực tế do chúng tôi phối trí.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 062

Năm 1966, Lê Duẩn (thứ hai từ bên phải) cùng với Phạm Văn Đồng, dẫn đầu phái đoàn Việt Nam đến thăm Diên An. Thủ tướng Chu Ân Lai tiếp đón tại chiến lũy. Bảy Tân mặc áo trắng đứng sau Lê Duẩn. Nguồn: Tình báo Hoa Nam.[10]

Bây giờ, các nước xã hội chủ nghĩa anh em đã rút quân về nước, nhưng quân đoàn đường sắt Trung Quốc, gồm kỹ sư, lính pháo binh còn ở lại Việt Nam tiếp tục chiến đấu. Trong chiến tranh Việt Nam, những năm gần đây binh sĩ Trung Quốc hy sinh rất nhiều đếm không hết, đặc biệt là các đơn vị pháo binh, bởi chúng tôi là mục tiêu của đối phương.

Tôi suy nghĩ nhanh, đặt một câu hỏi:

‒ Thưa ông, nơi này còn được gọi là thành phố tìm kiếm tử thi phải không?

‒ Cách đây không lâu cũng có người nói như bạn. Đúng thế không sai, những hy sinh vì Đạo (đảng) được đóng gói chở về Trung Quốc, binh sĩ còn sống, chúng tôi nhanh chóng sơ tán ra khỏi cầu Long Biên, rất tiếc, chúng ta không biết những gì đã xảy ra sau đó, vì đơn vị chúng tôi đã xâm nhập miền Nam.

Bảy Tân lấy hơi, thở một hơi dài, nói tiếp:

‒ Thời chiên tranh, dùng tiếng còi làm báo động mỗi khí không kích, thực sự kẻ thù đã đến trước lúc báo động, chúng tôi nhanh chóng ẩn dưới cây cầu này. Sau đó chúng tôi nhận ra rằng, chiến tranh không có môi trường nào dành riêng cho kẻ sống trừ phi hòa bình, như cuộc chiến ở Việt Nam. Kẻ thù thực sự muốn đến, có thể bom rơi trên đầu của chúng ta bất cứ lúc nào. Đây không phải là một mũi khoan tầm thường, nó là bom đạn đừng lấy nó làm một trò đùa. Bom đạn Mỹ đã cho khuôn mặt của chúng tôi nhiều vết ảm đạm, cho nên mọi người nhảy xuống hầm trước khi tiếng còi hướng dẫn. Trước đây binh sĩ chết nhiều vì chờ đợi tiếng còi. Cánh quân của chúng tôi tự động di chuyển tránh bom, tìm một nơi để núp quá khó, không có gì che chắn xung quanh, sự sống rất mong manh bom đạn đe dọa hằng ngày. Lúc ấy, tâm trí của tôi trở nên trống rỗng, không còn thời gian để suy nghĩ về kẻ thù, nhưng không dám di chuyển nơi khác vì di động là tự gọi bom đạn đến hại mình, an toàn nhất trụ một chỗ và giả vờ đã chết. Trong đầu tôi chỉ nghe tiếng nổ liên tục của bom, tiếp theo tiếng của máy bay trên bầu trời cao.

Tôi không biết bao lâu, máy bay Mỹ sẽ trở lại, bởi vậy báo động bằng còi không còn hữu hiệu, dù sau đó có giải pháp dùng "Cảnh báo quốc phòng Air đỏ", (Không quân VN-TQ nghinh chiến) cũng không đem lại khả quan nào, thực tế kẻ thù đã làm chủ bầu trời.

Trong chiến tranh, những cây cầu đều nằm trong mục tiêu quân sự, nếu quân đội Trung Quốc không nhanh chóng rút lui khỏi cầu, ẩn đi nơi khác có thể gây ra thương vong đáng kể. Khi chúng tôi đến Việt Nam, không hiểu được sự thật này, kẻ thù đứng trên đầu, còn ta núp dưới chân, kết quả chỉ đếm xác thương binh, trên chiến trường Việt Nam, chúng ta chỉ tiếp nhận được bài học đau đớn. Đôi khi người Hán chúng tôi có ý định muốn bỏ chạy nhưng không dám bởi tương lai đi về đâu! Nguyên nhân đó chúng tôi phải thích ứng với môi trường chiến tranh, có rất nhiều điều để học và tiếp tục sống. Động thái hôm nay, tôi đi bộ trên cầu Long Biên này, chỉ duy ý yên lặng không còn suy nghĩ gì về cuộc chiến tranh Việt Nam nữa.

Năm 1940, Mao Trạch Đông thành lập nhóm tổng hợp hoạt động tại Việt Nam, gồm Thứ trưởng ngoại giao, Trung tướng Trần Canh phụ trách dân sự, Thượng tướng Vi Quốc Thanh quân sự và Hồ Chí Minh phụ trách chiến lược cướp chính quyền.

Ngày 18 tháng 1 năm 1950, Trung Quốc thấy cần thành lập thêm nhóm 2, và nhóm 3 cùng chia nhau lãnh đạo chiến tranh tại Việt Nam. Nhóm thứ 2 do Vi Quốc Thanh lãnh đạo, nhóm thứ 3 do Hồ Chí Minh đứng đầu tổ chức chiến tranh, mục đích cướp chính quyền của nước lân bang, chống lại những ai không theo cộng sản kể cả nhân dân. Vào thời điểm này, Hồ Chí Minh tiếp nhận của Mao Trạch Đông 12 chữ vàng: "Ân thâm, nghĩa nặng, tình bền”  (恩深,义重,情长) và "Tình đồng chí, tình anh em” (战友情谊​​,兄弟情谊).

Mao Trạch Đông đề ra phương châm 12 chữ vàng cho Hồ Chí Minh thực hiện, xác định tư tưởng Mao, đúng đắn hướng đi có chỉ đạo của cách mạng vô sản, đáng làm khung tổng thể phát triển quan hệ hai đảng, đánh dấu quan hệ Trung-Việt bước vào giai đoạn quyết định lập quốc gia Cộng Sản. Hai đảng, tự ký bí mật tuyên bố chung, ngày 12 tháng 2/1949.

Đưa đến mối quan hệ mang tính hai quốc gia một Trung Quốc, bề ngoài Việt Nam-Trung Quốc thiết lập quan hệ ngoại giao song phương, thực chất Việt Nam đã thuộc vào loại chư hầu không thành văn. Theo suy nghĩ đơn điệu, 12 chữ vàng của Mao Trạch Đông đối với Hồ Chí Minh là một ân sủng lớn, quả nhiên Hồ tiếp nhận trịnh trọng cho rằng tư tưởng Mao đạt đến đỉnh cao trí tuệ. Do ý tưởng thiển cận, cộng thêm thành tích khoác lác, họ Hồ đã đẩy 12 con giáp (12 chữ vàng) vào lộ trình chuyển đổi toàn diện vận mệnh đất nước Việt Nam. Trước nhất thay đổi suy nghĩ của người dân, sinh hoạt đời sống, giáo dục, kinh tế, tổ chức xã hội và truyền thống văn hóa v.v…

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 063
Hai điệp viên cố vấn Vi Quốc Thanh (韦国清), (ảnh bên trái) và
Đặng Dật Phàm(
邓逸凡), thay mặt Mao Trạch Đông trao cho Hồ Chí Minh
một công hàm phân tích, hướng dẫn, thực hiện 12 chữ vàng.
Hồ, trịnh trọng tiếp nhận, sau khi đọc công hàm, Hồ hứa với Vi và Đặng:
"Quý đồng chí an tâm hãy báo cáo lại với Chủ tịch Mao, tôi cam đoan
thực hiện thành công 12 điều này của Chủ tịch". Nguồn: Hoa Nam.

Trung Quốc mượn tay Hồ Chí Minh để âm thầm thực hiện 12 chữ vàng, tròng vào cổ người dân Việt Nam làm dây thòng lọng, chờ ngày chín muồi, đúc người đổ vào khuôn mẫu. Cuối cùng nhân dân Việt Nam tự động bị cuốn hút vào hệ thống vệ tinh Cộng sản Đông Nam Á. Thời kỳ 1940-1969, Hồ Chí Minh, đã thực hiện được 3/4, 12 chữ vàng.

Theo đánh giá của Mao Trạch Đông:

‒ Ba thập niên đối với một quyết sách, 12 chữ vàng, quả là thành công lớn. Quả nhiên người dân Việt Nam đã cầm nhầm 12 chử vàng "Ân thâm, nghĩa nặng, tình bền (恩深,义重,情长), và "Tình đồng chí, tình anh em (战友情谊​​- chiến hữu tình nghị , 兄弟情谊– huynh đệ tình nghị). Các cấp lãnh đạo CSVN híp mặt, mộng mị, ngủ say trong men nồng của 42 Sư đoàn Trung Cộng chỉ huy chiến thắng Điện Biên Phủ. Tâm đắc, ôm cả Hồ Chí Minh vào lòng làm tư tưởng lãnh đạo đất nước, tự mình làm những điều phản bội lương tâm, trái với tinh thần bảo vệ Tổ Quốc Việt Nam!

Trong công hàm 12 chữ vàng, ngoài ra còn chứa một nội dung chứa đựng ẩn ngữ chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu. Nó hàm chứa rất nhiều vấn đề phức tạp. Khi Hồ Chí Minh hành động, đương sự phải tuân theo chỉ dụ của họ Mao, thực hiện mọi thủ thuật khác nhau, như gặm nhấm, dần dà hao mòn, pha trộn, tự tan. Kết quả đưa Việt Nam vào suy đồi phong hoá, suy vong mọi mặt và tự trói chính sách đối ngoại. Trung Quốc chờ đợi thời cơ ra tay thu hoạch nước Việt Nam.

Trong khi đảng cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục tung hô Hồ Chí Minh làm cha già dân tộc, Quốc tế lại truy nã Hồ Chí Minh về tội ác chiến tranh. Do đó không có quốc gia nào trên thế giới thiết tha làm bạn với đất nước Việt Nam, một chư hầu của Trung Quốc.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 064
Lịch sử Việt Nam chưa hề xét xử tội ác chiến tranh của một ai,
đây là lần đầu tiên Việt Nam có một cha già dân tộc như Hồ Chí Minh
được thế giới bình chọn lên án: "Độc tài và tội ác chiến tranh".
Ông Hồ thực sự đã thủ tiêu trên 1 triệu mạng người, nước Việt Nam
điêu tàn trong tay của Hồ, chưa kể những thế hệ trẻ chết
trên đường Trường sơn, Nguồn: Tân Hoa Xã.

Hồ Chí Minh là một phiên bản của Trung cộng nên mới có tâm trạng "Ân thâm, nghĩa nặng, tình bền. Đứng trên lĩnh vực chủ quyền phân lập của hai quốc gia, Việt Nam và Trung Hoa có ngôn ngữ riêng, lãnh thổ và dân tình phong tục riêng, tập quán riêng, thì làm gì lại có 12 chữ trên. Đây là các chơi chữ của họ Mao chẳng để chúng có thể vượt biên giới từ Trung Quốc tràn sang Việt Nam để dạy nhân dân Việt cách sống. Thực ra nếu không có Hồ chí Minh đất nước Việt Nam ngày nay văn minh tột cùng. Tai họa đã đến nước Việt cũng vì  chữ "Ân-恩" do Hồ mang vào Việt Nam với mưu đồ của Trung Hoa. Ngôn ngữ Trung Quốc trong lòng chữ Ân đã có chữ Oán, cho nên Hồ Chí Minh đi vay nợ, lập chiến khu là Ân, nếu không trả nợ sinh Oán, trong Oán có "Thâm-深" ; thâm đồng nghĩa "Sâu", nợ trả hoài không hết. Tư liệu Hoa Nam có ghi lại: Chủ tịch Mao Trạch Đông nói với Hồ rằng: "恩曾经付出数千参观(Ân tằng kinh phó xuất xúc thiên tham quán)  - Ân một lần phải trả muôn ngàn lần thâm".

Hồ Chí Minh nhận một súng máy với viên đạn phải trả nợ bằng một đại pháo và đạn cối, trả nợ không được, phải dâng các xã huyện biên giới cho Trung Quốc, chính "ân thâm" nằm trong nghĩa đen này. Đương nhiên Hồ phải biết chữ "nghĩa-义" của Trung cộng, ý muốn nói "nghĩa" của người đã tạo hoá ra Hồ Chí Minh, phải nhớ ơn sinh thành của Mao, cho nên họ Hồ luôn luôn xem "nặng-重". Đứng trên phương diện ngoại gia, hai quốc gia không bao giờ có "tình bền-情长" cả, chỉ có đàm phán tương quan quyền lợi, nếu đem "tình bền-情长" theo kiểu Hồ Chí Minh áp dụng vào xã hội Việt Nam, không khác nào đưa dân tộc Việt Nam làm nô lệ của Trung Quốc!

Chúng tôi đã từng nghe nhiều lần ông Nguyễn Đức Tâm, nguyên tình báo Hoa Nam cụm HMK273, sau này làm đến Trưởng Ban tổ chức Trung ương (Bộ Chính Trị) :

‒ Bác Hồ đã làm được 3/4, của 12 chữ vàng "ân thâm, nghĩa nặng, tình bền" (恩深,义重,情长) và "Tình đồng chí, tình anh em (战友情谊​​,兄弟情谊). Phần còn lại, hy vọng chúng tôi sẽ kết thúc, nay 12 chữ vàng đã đưa vào các cấp lãnh đạo đảng học tập, và đưa vào giáo dục học đường, thậm chí trong nhân dân cũng học theo lời Bác Hồ: Nhân dân cần học tập cách sống văn hoá "ân thâm, nghĩa nặng, tình bền" (恩深,义重,情长), làm như thể ta với người là một (Việt Nam-Trung Quốc).

Chưa hết, Trung Quốc ban choBác, đảng và nhân dân Việt Nam một câu thần chú, trước giờ đi ngủ phải tụng kinh "Tình đồng chí, tình anh em (战友情谊​​, 兄弟情谊), từ đó cả nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoa mắt mắc phải chứng bệnh tin địch. Do đó, trước ngày 17/2/1979, Trung Quốc không còn che dấu ẩn lòng, xua quân tràn sang biên giới xâm chiếm Việt Nam hầu  bành trướng đất nước Trung Quốc, kẻ cướp còn to miệng sỉ nhục và mạ lị: "Tình Đồng chí, tình Đồng Minh là kẻ thù” (而同盟国之间的战友, 共同敌人). Ba chữ "tình anh em" không còn trên môi các đồng chí Trung Quốc, trái lại đảng cộng sản Việt Nam vẫn phải học tập theo di chúc Bác Hồ để lại: "Tình Đồng chí, tình anh em", mãi mãi bền lâu!

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 065
Hồ Chí Minh, Vi Quốc Thanh (韦国清), Lã Quý Ba (罗贵波), Mai Gia San (梅嘉生),
Đặng Dật Phàm (
邓逸凡) và những điệp viên tình báo Hoa Nam,
hội thảo, học tập tư tưởng Mao tại chiến khu Việt Bắc. Nguồn: Hoa Nam.

Hồ Chí Minh cùng những cố vấn quân sự, dân sự, tổ chức hướng dẫn Bộ chính trị và các cấp lãnh đạo Quân ủy Trung ương học tập "Tình đồng chí, tình anh em" (战友情谊​​, 兄弟情谊) tại rừng Việt Bắc. Hồ Chí Minh nghiêm chỉnh tuyên bố: "Chân lý của chủ tịch Mao không thể thiếu trong chiến tranh Việt Nam".

Mười Hai (12) chữ vàng thời Hồ Chi Minh, chưa thực hiện thành công, Trung cộng đã chuẩn bị lấy quyết định phán tiếp Mười Sáu (16) chữ vàng và Bốn (4) tốt, một hình thức chuyển biến mới vào năm 1986 thời kỳ của Tổng bí Thư đảng Nguyễn Văn Linh. Ông Linh để lại một trang sử đen tối nhất cho Bác đảng. Đến tháng 12/1997, Lê Khả Phiêu lên làm Tổng bí thư Đảng. Kể từ năm 1986 đến 1990, trải qua 4 đời Tổng bí Thư đảng, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười hai nhiệm kỳ, và Lê Khả Phiêu, Trung Quốc đã có đủ thời gian để bắt được mạch đảng cộng sản Việt Nam "ham sống sợ chết, thà tao còn nước mất". Lê Khả Phiêu buộc phải thi hành lệnh của hội nghị Việt-Trung tại Thành Đô tỉnh Tứ Xuyên ngày 3 tháng 9 năm 1990, và họ Phiêu tiếp nhận Mười sáu (16) chữ vàng: "Láng giềng hữu nghị; Hợp tác toàn diện; Ổn định lâu dài; Hướng tới tương lai", và Bốn (4) tốt: "Láng giềng tốt; Bạn bè tốt; Đồng chí tốt; Đối tác tốt".

Những ghi chú trong mật mã HPL1940/1990/123456, được lưu trữ tại Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CPC). Nay được giải mã:

A- HPL (Hồ, Phiêu, Linh), số 1 tên của Hồ Chí Minh tiếp nhận 12 chữ vàng của Mao Trạch Đônglàm phương châm: "ân thâm, nghĩa nặng, tình bền-恩深,义重,情长" và 6 chữ tình: "Tình đồng chí, tình anh em战友情谊​​,兄弟情谊".

B- 1940-1990, năm mươi (50) năm, Trung Quốc cai trị Việt Nam qua hai lần ban bố phương châm.

C- P, ám chỉ Lê Khả Phiêu số 2, Nguyễn Văn Linh số 3, Phạm Văn Đồng số 4, Đỗ Mười số 5, Lê Đức Anh số 6. Năm nhân vật trên đã tiếp nhận 16 chữ vàng và 4 tốt, do Giang Trạch Dânban bố, để Việt Nam làm phương châm gối đấu hành động.

Trong văn kiện Thành Đô có một ghi chú viết bằng mực đỏ hai chữ "Phiêu Linh", nhấn mạnh vai trò phản bội tổ quốccủa Lê Khả Phiêu và Nguyễn Văn Linh. Và hai nhân vật này thì hành quyết định vào tháng 11/2000. Đảng cộng sản Việt Nam phải có bổn phận trung thành tư tưởng chỉ đạo của Giang Trạch Dân.

Hai chữ "Phiêu Linh"nói rõ hai kẻ bán nước là ai. Đó chính là Lê Khả Phiêu và Nguyễn Văn Linh. Hai chữ này còn có một ý nghĩa khác: Nhân dân Việt Nam từ đây khởi đấu phiêu linh chính trên đất của mình, trôi nổi không định hướng, phiêu bạt đó đây vô định, lênh đênh như gió cuốn, kết thúc sinh mệnh của một dân tộc không còn đất sống và hòa tan dân Việt vào văn hóa Hán.

Ngày nay Việt Nam đang bước vào giai đoạn quan hệ mật thiết và toàn diện với Trung Quốc, trong khuôn khổ tổng thể hoà tan, đánh dấu giai đoạn mới bằng 3 đột phá: mở cửa biên giới đất liền, mở biển, mở giao thông đường bộ. Đẩy mạnh giao lưu và hợp tác giữa hai bên trong các lĩnh vực chính trị, kinh tế, quân sự, khoa học, kỹ thuật, văn hoá ngày càng mở rộng không gian vô hạn định. Tuy những nhà lãnh đạo Trung Quốc không viết trên giấy trắng mực đen, nhưng ai cũng có thể hiểu được ý nghĩa ngầm: "Việt Nam chư hầu Trung Quốc".

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 066
Hội nghị Thành Đô tỉnh Tứ Xuyên, giữa hai lãnh đạo Trung-Việt
(ngày 3 tháng 9 năm 1990). 

Hàng trước từ trái sang: Hoàng Bích Sơn, trưởng ban đối ngoại T.Ư.(1), Phạm Văn Đồng, 
cố vấn BCHTƯ (3), Nguyễn Văn Linh, tổng bí thư (4), Giang Trạch Dân (5), Lý Bằng (6), Đỗ Mười (7), Hồng Hà (9). Nguồn: Tân Hoa Xã.

Ngày nay đảng cộng sản Việt Nam vẫn tự hào, phương châm 16 chữ đểu và 4 sự hèn là con đường đảng phải kinh qua, cho nên đảng áp dụng giáo dục nhân dân Việt Nam:

‒ "Ổn định lâu dài" (长期稳定, Trường kỳ ổn định) là nhấn mạnh tình hữu nghị Trung Việt là phù hợp lợi ích căn bản của hai đảng, hai nước và nhân dân hai nước, bất kỳ lúc nào, bất kỳ tình hình nào đều phải giữ sự ổn định và phát triển lành mạnh của quan hệ hữu nghị, khiến nhân dân hai nước đời đời hữu nghị với nhau;[4]

‒ "Hướng tới tương lai" (面向未来, Diện hướng vị lai) là phải xuất phát từ hiện nay, nhìn về lâu dài, kế thừa truyền thống, mở ra tương lai tốt đẹp hơn cho quan hệ Trung Việt;[4]

‒ "Hữu nghị láng giềng" (睦邻友好, Mục lân hữu hảo) là yêu cầu hai bên phải làm người láng giềng tốt, người bạn tốt, trước sau xử lý mọi vấn đề trong quan hệ hai nước với tinh thần hữu nghị láng giềng;[4]

‒ "Hợp tác toàn diện" (全面合作, Toàn diện hợp tác) là phải không ngừng củng cố, mở rộng sự giao lưu sâu sắc và hợp tác giữa hai đảng, hai nước trong mọi lĩnh vực, để mưu cầu hạnh phúc cho hai nước và nhân dân hai nước, đồng thời góp phần cho việc giữ gìn và thúc đẩy nền hoà bình, ổn định và phát triển trong khu vực.

Trung Quốc thừa cơ hội đất nước Việt Nam suy nhược, trỗi dậy mưu đồ cướp nước lân bang và đảng cộng sản Việt Nam lén lút bán nước, cả hai cùng đẩy mạnh tuyên truyền, cố ý đưa Việt Nam lạc hướng, đánh mất chủ quyền quốc gia và tạo điều kiện để nhân dân Việt Nam mất dân tộc tính. Họ đã viện cớ:

‒ Do Việt Nam cùng đặc thù với Trung Quốc, có chung địa lý tự nhiên, con người, chế độ xã hội và vận mệnh sống còn của hai đảng cầm quyền của hai nước hết sức gần gủi, gắn bó.

Thực chất hai đảng cộng sản Việt-Trung thừa cơ hội đẩy đất nước Việt Nam vào vòng lệ thuộc, mất biến nguồn cội bằng bốn câu thơ nguyên văn Hán ngữ:

儿子水电相关性,
理想的互操作性,
文化的相似性,
相关命运。

Dịch :

Sơn thủy tương liên,
Lý tưởng tương thông,
Văn hóa tương đồng,
Vận mệnh tương quan
.

Cách truyền tụng thi ca trên cho thấy mưu đồ dài hạn của Trung Quốc, và ngày nay đảng cộng sản Việt Nam chỉ là một phiên bản của Trung Quốc, cả hai cùng nhau ca hát một luận điệu, chuẩn bị lập lại kịch bản 1000 năm đô hộ Tàu, tuy nhiên ngày nay phong cách đô hộ của Trung Quốc tinh vi hơn.

Việt Nam có một bờ cõi riêng, văn hóa riêng, xã hội riêng, vận mệnh riêng đã từng thăng trầm bể dâu mới có được bề dày lịch sự 5000 năm văn hiến. Tuy có gần gũi với Trung Quốc nhưng hoàn toàn không gắn bó. Việt Nam đã bị Trung Quốc cướp nước và phải trải qua 1000 năm đô hộ nhục nhã. Làm gì có gắn bó, thưa các ông lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam!

Được lệnh Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh mở rộng mật khu Việt Bắc. Họ Mao đòng thời ban dụ cho Tướng Vi Quốc Thanh (韦国清) , cắt cử nhóm cố vấn quân sự chuyển đến biên giới Việt Lào, lập khu trù mật mở khóa hướng dẫn dành riêng cho Bộ chính trị Trung ương đảng cộng sản của Hồ. Nhiệm vụ của Vi Quốc Thanh lahướng dẫn thảo luận và học tập tư tưởng chỉ đạo của Mao: "Việt Nam-Trung Quốc mối tình bạn đặc biệt (我们之间还有一种特别的情谊).

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 067
Nhóm cố vấn 2, đứng đầu Vi Quốc Thanh (韦国清) (bên phải),
lập khu trù mật biên giới Việt Lào.
Ảnh chụp tại biên giới Lào-Việt. Nguồn: Hoa Nam.

Một mặt, Hồ Chí Minh ủy nhiệm cho Vi Quốc Thanh làm cố vấn Bộ chính trị, mặt khác, ông dành thời gian còn lại bí mật viếng thăm Trung Quốc. Sau đó Hồ Chí Minh đến Bắc Kinh gặp Chu Ân Lai, nhận lệnh và chuẩn bị tâm lý đi Moscow. Hôm sau họ Hồ đến yết kiến Mao Trạch Đông và được trao sứ mệnh nhập vai Nguyễn Tất Thành, kết xác hoá thân thành Hồ Chí Minh.

Theo chương trình đã định, phái đoàn gồm có Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Đức, Đặng Tiểu Bình, Tương Giai và Hồ Chí Minh tháp tùng ăn theo Mao. Đảng và chính phủ Trung Quốc yết kiến Stalin, mục đích của Mao là muốn công bố Hồ Chí Minh là người của Trung Quốc, yêu cầu Stalin hỗ trợ nhân dân Việt Nam mở cuộc chiến tranh chống Pháp. Họ Mao viện lý do đảng cộng sản Việt Nam thiếu mọi phương tiện, tuy có nhân lực nhưng không có vũ khí, mọi thứ từ A-Z đều do Trung Quốc viện trợ, như quân sự, tài chính và kinh tế. Chuyến đi này của Hồ Chí Minh hoàn toàn thất bại không đem lại kết quả nào, Mao về tay không! Trái lại Stalin đem họ Hồ ra bị miệt thị Mao, không công nhận Hồ Chí Minh, bởi Stalin biết họ Hồ giả danh mượn xác Nguyễn Tất Thành tạo uy tín riêng cho Mao Trạch Đông. Mọi bí mật của Hồ Chí Minh đã được công bố tại cuộc họp thượng đỉnh đảng cộng Liên Xô-Trung Quốc. Chú ý nhất là những lời đề nghị của Hồ Chí Minh quá ngớ ngẫn vị phạm ngoại giao Cộng sản Quốc tế. Stalin phê phán: "Hồ, không đủ tư cách lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam". [1]

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 068
Ngày 16/1/1950, Hồ Chí Minh (người đứng thứ 2 bên phải) bí mật đến xã Bản Lợi,
huyện Sùng Thiên biên giới Việt Nam, sau đó sang thăm Trung Quốc.
Năm 1941 nơi đây đổi thành huyện Sùng Tà thuộc lãnh thổ Quảng Tây, Trung Quốc.
Cho thấy từ lúc Hồ Chí Minh xuất hiện, và trước sau chỉ 2 năm, huyện Sùng Thiên biến mất trên bản đồ Việt Nam. Nguồn ảnh: TổTại Học (
组在学) cụm Hoa Nam, Hà Nội.

Sau chuyến đi Moscow, Trung Quốc tự do tung hoành làm ông chủ lớn của Việt Nam, kiểm soát toàn bộ trái tim miền Bắc Việt Nam. Trung Quốc còn tùy tiện tiếp máu cho họ Hồ, nhịp tim thoi thóp, mạch máu không theo một hợp đồng viện trợ vũ khí nào cả. Hồ Chí Minh muốn nhận được viện trợ phải đưa đất nước đến miệng con hổ bành trướng Trung Quốc. Đương sự hoàn toàn vô tư không sợ lệ thuộc vào con số chi ra hoặc thu vào của kẻ cho vay vũ khí, vì chính bản thân họ Hồ đã là Hán nên đương nhiên đương sự không ngại mất nước.

Nhân dịp này, các nhà lãnh đạo Trung Quốc ưu tiên yêu cầu Hồ mở cửa biên giới Tây Bắc Việt Nam, mở lộ trình giao thông, lập cầu viện trợ chiến tranh, khởi động chiến dịch viễn chinh quân đội Trung Quốc. Đảng cộng sản Trung Quốc lấy quyết định gửi Trần Canh (陈赓), làm mệnh sứ toàn quyền, giúp đảng cộng sản Việt Nam, tổ chức nguồn máy dân sự và lập ủy ban kiểm tra viện trợ quân sự tại biên giới Việt-Trung, xử lý các vấn đề liên quan đến viện trợ của Trung Quốc chuyển đến Việt Nam. 




Trước đó Hồ Chí Minh đã yêu cầu nhóm tư vấn Trung Quốc đến trước khi những lô hàng vũ khí đầu tiên viện trợ cho Việt Nam. Vi Quốc Thanh (韦国清), Mai Gia Sinh (梅嘉生), Đặng Dật Phàm (邓逸凡), với tư cách giám đốc chương trình viện trợ, bộ ba đứng ra chỉ huy, tăng cường xây dựng Quân đội Nhân dân Việt Nam. Hồ chỉ làm được một việc lớn đứng chơi xơi nước, mọi phụ thuộc quân sự, dân sự đã có cố vấn lo.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 069
Ngày 01 tháng 7 năm 1955, Mao Trạch Đông,
Lưu Thiếu Kỳ chiêu hiền đãi 
"sĩ tử" họ Hồ.
Cá tính Hồ Chí Minh từ nhỏ đến già vẫn mê say kịch Nói,
Bắc Kinh.
Nguồn: Hoa Nam. [2]

Đầu tháng 8 năm 1950, nhóm tư vấn quân sự Trung Quốc, do Vi Quốc Thanh đứng đầu kéo vào Việt Nam. Ông luôn tưởng rằng công tác cố vấn thoải mái sống trong thanh bình. Ông ta khởi hành từ Tĩnh Tây (靖西) Quảng Tây. Trần Canh (陈赓) và Hồ Chí Minh, hẹn gặp Vi Quốc Thanh tại Cao Bằng, miền Bắc Việt Nam. Ở đây họ thảo ra những chi tiết kế hoạch chiến tranh biên giới, cùng với sự phát triển quân sự, mở ra những chiến dịch đấu tranh quân sự và dân sự.

Vào thời điểm đó, nấp mình dưới danh nghĩa Việt Minh, quân sư Trung Quốc quyết giành thắng lợi lấy phần đất biên giới Đông Bắc của Việt Nam. Quân viễn chinh Pháp lúc đó đang trú phòng, tổng cộng 13 tiểu đoàn khoảng 11.000 người, chủ yếu cố thủ con đường chiến lược từ Cao Bình, đến dòng song Lương Sơn.

Trụ sở chính của Quân đội nhân dân Việt Nam đóng trong nội địa của Trung Quốc. Trần Canh đưa ra kế hoạch tổ chức hệ thống quân đội, cấp sĩ quan chỉ hay cán bộ đào tạo đều do người Hán tuyển chọn, huy động quân đội theo qui luật Trung Quốc. "Ba O tám bộ, hai O chín bộ", tộng cộng 1742 nhóm quân binh, hoạt động độc lập, ngoài ra còn có nhiệm vụ điều động lực lượng địa phương và lực lượng dân quân địa phương. Thành lập 6 tiểu đoàn chủ lực quân biệt kích. Sau khi Trần Canh tường trình, Hồ Chí Minh tôn trọng sự lãnh đạo dân quân của Trần Canh. Trần Canh chủ động hỗ trợ cán bộ các cấp trong quân đội, thực hiện toàn diện công tác tư tưởng và chính trị cho đến khi nào thấy được kết quả mới đưa vào chi tiết kế hoạch chiến thuật mặt trận biên giới. Đồng thời, Vi Quốc Thanh dẫn một nhóm cố vấn thực hiện công tác dân vận, vận động quần chúng, chẳng hạn làm báo, đào tạo tư tưởng cho cán bộ, hỗ trợ hậu cần, huấn luyện chế tạo những vũ khí nhẹ, kêu gọi binh sĩ khắc phục mọi gian khổ. Trần Canh, Vi Quốc Thanh đưa lên kế hoạch chiến tranh biên giới, ngày đêm phát động chiến dịch "quân dân mạnh mẽ". Mao Trạch Đông và Quân ủy Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc rất hài lòng. 

Ngày 16 tháng 9 năm 1950, đúng lúc bình minh, ba tiểu đoàn pháo binh thuộc hai trại quân Trung Quốc, tấn công đồn Đông Khê của quân đội Pháp, đồn trú hơn 300 binh lính. Cuối cùng hai tiểu đoàn pháo binh Trung Quốc phải rút lui khỏi cuộc chiến. Vào thời điểm quan trọng này, trụ sở Quân đội Nhân dân Việt Nam lần thứ nhất thất thủ. Vi Quốc Thanh, Trần Canh và Hồ Chí Minh kịp thời củng cố niềm tin, gầy dựng lại trụ sở quân đội và truyền lệnh xuống tiền tuyến, kêu gọi cá nhân kiên trì, vấn an các tiểu đoàn vừa bại trận, các cấp chỉ huy có nhiệm vụ tổng hợp kinh nghiệm cũ, điều chỉnh lại lực luợng, triển khai chiến dịch mới. Quân đội Trung cộng tấn công lần thứ 2, xóa sổ 18 binh sĩ Pháp trước đồn Đông Khê. Tuy nhiên, vào giờ quyết định, xuất hiện Trung đoàn IV của Pháp tiếp viện đúng lúc, đã chuyển bại thành thắng. Hồ Chí Minh xin lệnh Bắc Kinh cho phép xua quân biển người, Mao đồng ý. Cuộc chiến trở nên khốc liệt, phòng thủ của quân Pháp tại Cao Bằng bị cô lập. 

Quân đội Pháp tại đồn Đông Khê thất thủ, bộ chỉ huy Pháp ở Hà Nội, ra lệnh Đại tá Brook rút quân hơn 1000 binh sĩ, chia ra hai hướng một về Cao Bằng thủ phủ, một rút quân về hướng Nam, qua Đông Tát Khắc để cùng bộ chỉ huy của Đại tá Lebas có hơn 2000 quân, đồng tăng cường cho phía Bắc. Quân đoàn hướng Đông, liên kết với nhau cố thủ.Đồng thời, quân đội Pháp phát động một cuộc tấn công lớn tàn phá những căn cứ bí mật của Trung ương đảng cộng sản tại Thái Nguyên. Trung Quốc nỗ lực phản công mạnh mẽ với một lực lượng lớn vừa bổ sung quân số, buộc quân Pháp phải giảm áp lực trong vùng, và phong tỏa đường biên giới nơi vận chuyển vũ khí từ Trung Quốc sang Việt Bắc Việt Nam.

Trần Canh tuyên bố: Trong thời gian rất ngắn sẽ tiêu diệt hết các lực lượng binh sĩ của quân Pháp. Vi Quốc Thanh đề nghị bỏ qua không chiến đấu với quân đội Pháp tại Thái Nguyên, ông lấy quyết định tập trung lực lượng, vượt qua cuộc chiến biên giới để quét sạch quân Pháp hướng Đông.

Hồ Chí Minh hoàn toàn ủng hộ quan điểm của nhóm cố vấn. Ngày 01 tháng 10, Vi Quốc Thanh giấu quân trong các hang động, cheo leo trên núi, vô tình quân đội Pháp rơi vào bẫy phục kích, do đó chiến thắng thuộc về Việt Minh. Tuy nhiên quân đội Pháp không muốn thất trận, bộ chỉ huy gọi máy bay hỗ trợ, dù biết địa hình chiến đấu khó khăn, quân đội Pháp cố gắng lấy lại phong độ. Trần Canh và nhóm cố vấn ngay lập tức thảo luận, giải thích chiến tranh biên giới Việt Nam. Họ đưa ra mệnh lệnh "đấu tranh phải kiên trì", thậm chí không cho bất cứ binh sĩ nào trì hoãn hay làm hỏng kế hoạch của toàn bộ trận chiến biên giới. 

Trái lại, Hồ Chí Minh có những điểm không hài lòng về chiến lược Vi Quốc Thanh và Trần Canh. Họ Hồ không hài lòng với những cố vấn quân sự và dân sự, cho rằng: Mọi thất bại là vì không kêu gọi phía trước chiến đấu (biển người) để rồi nhận hậu quả "chịu đựng mệt mỏi, đói khát, hy sinh quá nhiều", cho nên Hồ kiên quyết tiêu diệt kẻ thù bằng máu chan vào đất. Tinh thần của nhóm cố vấn Trung Quốc chưa kịp hồi sinh, đẩy mạnh quân đội vào cuộc chiến ăn thua đủ với quân đội Pháp.

Ngày 07 tháng 10, quân Trung Quốc bao vây và tiêu diệt được đồn Đông Tát Khắc, chiếm được đồn Giả đốc Đông và Cao Bằng. Đoàn quân thứ 8 của Đại tá Lebas bị xóa sổ. Đây là lần đầu tiên kể từ khi chiến tranh chống Pháp diến ra, Trung Cộng giành được chiến thắng tại Cao Bằng, một khuyến khích lớn đối với quân đội. Họ bắt đầu hứng thú chiến đấu và xây dựng hệ thống phòng thủ tại Lương Sơn.

Sau những trận chiến tiếp theo, quân Trung Quốc làm chủ Thái Nguyên, kiểm soát được bảy dòng suối, những núi nhỏ, bình nguyên Lương Sơn, làng xã và thị trấn Thái Nguyên. Hội đồng quản trị  Cộng sản dưới danh nghĩa Nhân dân thành lập chính quyền địa phương. Quân Việt Minh không chiến đấu nhưng vẫn được hưởng chiến thắng, nhờ quân Trung Quốc đội lốt quân Việt Nam! Từ nay Trung quốc mở rộng đường ranh biên giới, phong tỏa được một vùng rộng lớn phía Bắc Việt Nam. Biên giới Việt Bắc bước sang một giai đoạn mới và đánh một dấu ngoặt mới cho cuộc chiến tranh sau này. Lúc này, Hồ Chí Minh tin tưởng và đánh giá cao vai trò quan trọng của Tập đoàn cố vấn, do Trung Quốc thiết lập cho chiến tranh Việt Nam. Hồ tuyên bố:

"‒ Những kết quả của cuộc chiến biên giới, đã vượt xa các yêu cầu của kế hoạch ban đầu, chiến thắng của quân đội ta là chiến thắng chủ nghĩa Quốc tế vô sản." (边界战役的结果,远远超出了我军原来规定的计划.这次战役的胜利,是无产阶级国际主义的胜利).

Vi Quốc Thanh và Trần Canh truyền lệnh xuống tập đoàn cố vấn quân đội và các cấp chỉ huy, thiết lập tinh thần chủ nghĩa Quốc tế trên lãnh thổ Việt Nam, tập trung quân sự sẵn sàng chiến đấu phản đề, đồng thời nghiên cứu thi hành chủ nghĩa vô sản tại Việt Nam. Và bắt đầu từ đây, tập đoàn cố vấn lấy Bắc Việt làm thành trì tử thủ, trong lòng âm thầm xem Việt Nam như kẻ thù, hướng dẫn bộ máy chiến tranh đứng sau lưng để đưa Hồ về lại cố quốc. Tuy nhiên trước mặt người Việt Nam, họ vẫn hô vang khẩu ngữ ngoại giao: Chúng tôi tận tâm, hết lòng giúp đỡ Quân đội Nhân dân Việt Nam giành chiến thắng, sống theo tư tưởng Chủ tịch Mao Trạch Đông và Chủ tịch Hồ Chí Minh. 

Ngày 01 tháng 11 năm 1950, Trần Canh, Vi Quốc Thanh được lệnh về Trung Nam Hải báo cáo tình hình Việt Nam và nhận nhiệm vụ mới quan trọng hơn, giúp Trung ương Đảng thành lập bộ chỉ huy quân đội chiến tranh chống Pháp tại Việt Nam, sau đó bộ máy chiến tranh nhanh chóng trở lại Việt Nam.

Tháng 2 năm 1951, quân Trung Quốc chiếm tỉnh Tuyên Quang lập khu giải phóng Việt Bắc. Hồ Chí Minh đăng cai tổ chức Đại hội toàn quốc lần thứ 2 của đảng cộng sản, mời Vi Quốc Thanh và Lã Quý Ba thủ trưởng tập đoàn chuyên gia tư vấn chính trị tham dự cuộc họp. Trong lúc đại hội, Hồ Chí Minh và Trung ương Đảng ca ngợi Trung Quốc hết lời, đặc biệt là nhóm cố vấn quân sự đưa ra kế hoạch về công tác chỉnh lý Chính phủ Việt Nam, và quân đội nhằm tiến hành thực hiện một loạt các cải tổ theo quy hoạch chỉ đạo của nhóm cố vấn và Quân Ủy Trung ương Đảng của Hồ Chí Minh. Từ đó quân đội Việt Minh củng cố nhanh hơn, thiết lập được 312 đơn vị, 316 Sư đoàn, mỗi quân đoàn có 5.351 binh sĩ tính cả quân sĩ Trung Quốc, cùng lúc thành lập 6 Sư đoàn pháo, binh chủng biệt kích, trinh thám v.v… Xây dựng quân đội địa phương, lực lượng du kích và lực lượng dân quân vũ trang, thành lập một bộ chỉ huy kết hợp lực lượng. Chưa kể trước đó đã có lực lượng quân báo, tình báo và tình báo nhân dân, hoạt động khắp nơi đóng góp sức mạnh vào bộ máy chiến tranh của Trung Quốc.

Tháng 12 năm 1950 đến tháng 6 năm 1951, Trung Quốc đưa quân tiến vào vùng sông Hồng, mở trận chiến với quân Pháp ở phía Đông Bắc Hà Nội và chiến dịch Ninh Bình, tổng cộng gần 1.876 binh sĩ Trung Quốc tử thương.

Tháng 12 năm 1951 đến tháng 2 năm 1952, quân đội Việt Minh mở cuộc chiến mới chấp nhận đối đầu với quân Pháp. Nhóm cố vấn quân sự đưa ra kế hoạch "chiến dịch hòa bình", nhờ thực hiện chính xác của các mũi quân tiến công phía trước, phía sau, và quân Trung Quốc kết hợp chiến thuật hy sinh vì đạo (đảng), tiêu diệt hơn 1.500 binh sĩ Pháp. "Mùa thu năm 1952, nhóm cố vấn quân sự Vi Quốc Thanh giúp các nhà lãnh đạo Quân đội Nhân dân Việt Nam tổ chức lại bộ chỉ huy của chiến dịch Tây Bắc. Ngày 14 tháng 10 – ngày 10 tháng 12, lực lượng cấp Quân đoàn chia thành 8 cánh mở rộng chiến trường hướng Tây Bắc. Chiếm được Quỳnh Nhai, Mộc Châu, Thuận Châu, An Châu, những làng núi Điện Biên Phủ và các điểm chiến lược khác, Việt Minh lập chính quyền có dân số trên 250.000 người, tiếp tục củng cố và mở rộng Bắc Việt Nam. Cố vấn quân sự Vi Quốc Thanh báo cáo cho Hồ Chí Minh biết đầy đủ nội dung chỉ đạo tư tưởng của Mao Trạch Đông về "Quân Ủy Trung ương Trung Quốc (CPC), bày tỏ hài lòng với chính phủ và đảng anh em".

Đầu tháng 5/1953, Tướng Navarre được cử sang Đông Dương, thay thế Tướng Salan trong chức vụ Tư lệnh quân viễn chinh Pháp tại Đông Dương. Ông đưa ra một chiến thuật gia tăng quân tiếp viện, tổ chức lại cơ cấu chiến đấu, trút hết mọi nỗ lực để lấy lại thế chủ động chiến trường Bắc Việt Nam. Đó là kế hoạch được lập ra trong những điều kiện chung mà báo chí Pháp, Mỹ gọi là "Kế hoạch Navarre". 

Tình hình Đông Dương những năm cuối sôi động của cuộc chiến 1953, 1954. Pháp, các Nước Liên kết và Mỹ mặc dù hợp tác cùng chống kẻ thù chung Cộng sản nhưng mỗi nước nhìn kẻ thù dưới khía cạnh khác nhau. Mỹ coi đây là chính sách be bờ ngăn chận Cộng sản tại Đông Nam Á, tránh đại họa Cộng sản đem đến cho Thái Lan, Mã Lai, Miến điện, Đông Dương, Ấn độ. Họ đã công khai mục đích này và nhắm cả kinh tế, chính trị Việt, Miên, Lào. Họ muốn đưa ba nước Đông Dương ra khỏi quĩ đạo Pháp để vào quỹ đạo Mỹ.

Còn Trung Quốc với ý đồ bành trướng muốn đẩy mạnh chiến tranh Đông Dương, mục đích trục lợi và gây ảnh hưởng Quốc tế Cộng sản, cho nên chiến trường Điện Biên Phủ đối với Trung Quốc rất cần thiết. Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CPC) ra lệnh cho Vi Quốc Thanh tiến hành thành lập bộ chỉ huy chiến tranh trên đất nước Việt Nam. Thời gian 1 tháng đã thành hình, bộ chỉ huy Điện Biên Phủ với quân số 19 tiểu đoàn bộ binh, 3 tiểu đoàn pháo binh, 1 tiểu đoàn kỹ sư vũ khí cơ động, 1 Lữ đoàn xe tăng, 450 xe ô tô tiếp vận vũ khí, quân tài, 12 nhóm không quân, đúc kết sức mạnh của Trung Quốc hơn 38.000 binh sĩ, đủ đè bẹp "Kế hoạch Navarre".

Vi Quốc Thanh bất kể không điều kiện, hướng dẫn các nhóm cố vấn quân sự làm việc suốt ngày đêm. Hồ Chí Minh và các nhà lãnh đạo khác của Quân Uỷ ban Trung ương Việt Nam (CPC) đều do Vi Quốc Thanh đưa vào kế hoạch chiến tranh, từ kế hoạch chiến đấu cá nhân phát triển thành chiến đấu tập thể (chấp nhận ôm nhau chết). Mùa xuân năm 1954, dưới sự chỉ huy của Tướng Vi Quốc Thanh, quân đội đã phát động một cuộc tấn công vào mùa Đông. Chiến lược của Vi Quốc Thanh quan tâm đến việc nắm bắt máy bay chiến đấu của Pháp. Hồ Chí Minh không có kinh nghiệm giải quyết chiến tranh bình diện lớn nên một số cán bộ cao cấp Việt Minh không xác định được góc độ tấn công Điện Biên Phủ. Sự thiếu tự tin đó một phần do Hồ Chí Minh. 

Vi Quốc Thanh đứng ra chịu trách nhiệm trước Quân ủy, tuyên bố:

"Nếu chiến trường thất thủ do tôi chứ không phải Hồ Chí Minh, tôi mới chính là tinh thần chủ nghĩa quốc tế, và thái độ biện chứng duy vật của tôi kiên nhẫn sẽ giải thích cho các nhà lãnh đạo Việt Nam, tôi xin đưa ra sự cần thiết và tầm quan trọng trận chiến Điện Biên Phủ, chiến dịch phức tạp để giành chiến thắng trong chiến thắng của các điều kiện thuận lợi".

Cuối cùng Hồ và các nhà lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam đồng ý kế hoạch của nhóm cố vấn quân sự Trung Quốc. Sau đó, theo quyết định của những thành viên trong Quân ủy Trung ương CPC, Vi Quốc Thanh chủ động mặt trận Điện Biên Phủ.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 070
Tướng Navarre tại Điện Biên Phủ

Cuối tháng năm 1954, quân Pháp rơi vào tình trạng khó khăn, hoàn toàn bất lực, và Điện Biên Phủ sụp đổ.Pháp không ngờ quân đội Trung Quốc xảo quyệt mượn quân phục màu cỏ để ngụy trang quân Việt Minh. Và xuất hiện quân đoàn 13 của Trung Quốc đi đầu cuộc tấn công vào các vị trí ngoại vi của quân Pháp. Mục tiêu chiến thuật mới của Trung Quốc là “Chơi lực lượng an toàn” (稳打稳进). Quân Pháp bắt đầu chao đảo, nhưng vẫn đứng vững nhờ mặt đất vững chắc, công sự ngầm của pháo đài tại trung tâm vẫn gắn bó liên lạc. Một lần nữa Vi Quốc Thanh đổi chiến thuật "Tấn công tiến bộ” (逐步进攻). Nhóm cố vấn tập trung quân sự, thảo luận kỹ thuật làm mềm sức chiến đấu của địch, bằng chiến thuật tấn công chan máu, lấy xác chiến sĩ phơi trắng chiến trường, đổi lấy chiến thắng Điện Biên Phủ. Vì vậy, chiến trường bùng cháy mạnh, chuyển động cả rừng sâu, cường độ đại pháo liên tục không giây phút ngừng khạc đạn. Chiến trường mỗi lúc một quyết liệt, khép lại vòng đai cố thủ, đưa đến khó khăn cho quân Pháp.

Vi Quốc Thanh ra lệnh quân đội chiến đấu liên tục, giành chiến thắng trong chiến thắng cuối cùng. Và thuyết phục Hồ Chí Minh:

‒ Nên cần thiết phải chấp nhận mọi rủi ro,bởi chiến trường biến đổi không chừng, mọi khó khăn hãy chuẩn bị kịp thời, dù hy sinh binh sĩ cũng xem thường, chắc chắn quân ta tiêu diệt quân địch, dấu hiệu Điện Biên Phủ sẽ trong tay chúng ta.

Hồ Chí Minh chấp nhận đề nghị của Vi Quốc Thanh, tổ chức nhiều cuộc họp Quân Ủy Trung ương (CPC) và Bộ Chính trị, chỉnh huấn, chỉ trích sự thiếu năng động của những cán bộ, chính trị viên. Họ Hồ đưa ra quyết định đối đầu quân Pháp tại chiến trường Điện Biên Phủ, tuy nhiên có nhiều ý tưởng không thống nhất lối chơi biển người của họ Hồ. 

Sau 55 ngày chiến đấu ác liệt, quân Pháp thất thủ, Điện Biên Phủ ngập tràng quân Trung Quốc. Bắc Kinh tuyên bố "kế hoạch Navarre" bị phá vỡ. Thực chất "kế hoạch Navarre" vẫn chưa có hành động nào, bởi chánh phủ Pháp có quá nhiều do dự, chần chừ không quyết đoán đã dẫn đến sự cáo chung của Pháp tại Đông Dương.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 071


Ngày 20 tháng 2 năm 1965. Hồ Chí Minh đến Học Viện Quân Sự Tình Báo Hoa Nam, thăm viếng khóa 3 (1962-1965) đào tạo chuyên viên "Thông minh" (tình báo chiến lược). Trên 27 sĩ quan cao cấp nhất của Quân Đội Nhân dân Việt Nam theo nghiệp tình báo, cuối khóa chọn được 18 sĩ quan, tháng 4/1965, những sĩ quan tình báo ưu tú nhất, lên đường công tác tại Việt Nam. Nguồn: Học Viện Quân Sự Tình Báo Hoa Nam.[3]

Nhóm cố vấn quân sự và quân đội Trung Quốc đã tạo nên chiến thắng Điện Biên Phủ. Ngày nay Quân sử Trung Quốc đã viết lên trang lịch sử này không còn để trống như trước đây. Mao Trạch Đông đánh giá cao về chiến tranh Việt Nam.

Hồ Chí Minh tuyên bố: "Đồng chí Vi Quốc Thanh là một anh hùng rất đáng tin cậy". Điều này làm cho Vi Quốc Thanh bối rối, đã nhiều lần nói với Hồ: "Chúng tôi là người lính Bắc Kinh, không cần đích thân Hồ ca tụng".

Hồ Chí Minh quá cay cú, nhưng không biết gì hơn là mượn miệng mỉm cười, và nói:

‒ Tôi muốn chiêm ngưỡng toàn thể nhóm cố vấn của quý bạn".

Ngày hôm sau, Hồ Chí Minh gửi bài thơ ngôn ngữ Hán, tặng Vi Quốc Thanh có ý ca ngợi :

"百里寻君未遇君,
马蹄踏碎岭头云.
归来偶过山梅树,
每朵黄花一点春."

Tạm dịch :

"Bách lý không tìm nhà vua đã gặp vua,
Vó ngựa phi nhanh lên đỉnh đầu mây.
Thậm chí đến tận mạn núi,
Hái một ít hoa vàng mùa xuân."

Bài thơ này của Hồ Chí Minh ví von một loài hoa thơm tình cờ gặp được vua (Vi Quốc Thanh), ông tỉ mỉ trao ươm từng ý, cạn đáy, từng lời thô, tâng bốc Vi Quốc Thanh một người Hán lên làm nhà quân sự kiệt xuất của Trung Quốc. Chứ họ Hồ nào có biết Vi Quốc Thanh là người dân tộc Choong quên gốc Việt, phản quốc làm thân tôi mọi cho Hán. Một tên đểu cáng gặp một tên giả trá, cả hai kết nghĩa tình bạn là chuyện xưa nay đàn đúm một phường vẫn thế. Vi Quốc Thanh làm cố vấn quân sự cho Hồ, dưới sự hướng dẫn của Quân ủy Trung ương (CPC) và Mao Trạch Đông, cho nên toàn đảng của Hồ phải luôn cố gắng trở nhẹ người, cúi xuống phục tùng quyết định của nhóm cố vấn. Hồ Chí Minh hô hào Quân đội Nhân dân Việt Nam phải trung thành tuân theo nghĩa vụ Quốc tế. Theo báo cáo của Vi Quốc Thanh: "Hồ có ý niệm, vui mừng ngày kỳ công đã đến và sẽ mãi mãi được người Việt Nam ghi nhớ trong lòng như một cha già dân tộc, vượt trội cả Hùng Vương, Lý, Trần, Lê, Nguyễn".

Được lệnh Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh mở rộng mật khu Việt Bắc. Họ Mao đòng thời ban dụ cho Tướng Vi Quốc Thanh (韦国清) , cắt cử nhóm cố vấn quân sự chuyển đến biên giới Việt Lào, lập khu trù mật mở khóa hướng dẫn dành riêng cho Bộ chính trị Trung ương đảng cộng sản của Hồ. Nhiệm vụ của Vi Quốc Thanh lahướng dẫn thảo luận và học tập tư tưởng chỉ đạo của Mao: "Việt Nam-Trung Quốc mối tình bạn đặc biệt (我们之间还有一种特别的情谊).

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 067
Nhóm cố vấn 2, đứng đầu Vi Quốc Thanh (韦国清) (bên phải),
lập khu trù mật biên giới Việt Lào.
Ảnh chụp tại biên giới Lào-Việt. Nguồn: Hoa Nam.

Một mặt, Hồ Chí Minh ủy nhiệm cho Vi Quốc Thanh làm cố vấn Bộ chính trị, mặt khác, ông dành thời gian còn lại bí mật viếng thăm Trung Quốc. Sau đó Hồ Chí Minh đến Bắc Kinh gặp Chu Ân Lai, nhận lệnh và chuẩn bị tâm lý đi Moscow. Hôm sau họ Hồ đến yết kiến Mao Trạch Đông và được trao sứ mệnh nhập vai Nguyễn Tất Thành, kết xác hoá thân thành Hồ Chí Minh.

Theo chương trình đã định, phái đoàn gồm có Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Đức, Đặng Tiểu Bình, Tương Giai và Hồ Chí Minh tháp tùng ăn theo Mao. Đảng và chính phủ Trung Quốc yết kiến Stalin, mục đích của Mao là muốn công bố Hồ Chí Minh là người của Trung Quốc, yêu cầu Stalin hỗ trợ nhân dân Việt Nam mở cuộc chiến tranh chống Pháp. Họ Mao viện lý do đảng cộng sản Việt Nam thiếu mọi phương tiện, tuy có nhân lực nhưng không có vũ khí, mọi thứ từ A-Z đều do Trung Quốc viện trợ, như quân sự, tài chính và kinh tế. Chuyến đi này của Hồ Chí Minh hoàn toàn thất bại không đem lại kết quả nào, Mao về tay không! Trái lại Stalin đem họ Hồ ra bị miệt thị Mao, không công nhận Hồ Chí Minh, bởi Stalin biết họ Hồ giả danh mượn xác Nguyễn Tất Thành tạo uy tín riêng cho Mao Trạch Đông. Mọi bí mật của Hồ Chí Minh đã được công bố tại cuộc họp thượng đỉnh đảng cộng Liên Xô-Trung Quốc. Chú ý nhất là những lời đề nghị của Hồ Chí Minh quá ngớ ngẫn vị phạm ngoại giao Cộng sản Quốc tế. Stalin phê phán: "Hồ, không đủ tư cách lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam". [1]

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 068
Ngày 16/1/1950, Hồ Chí Minh (người đứng thứ 2 bên phải) bí mật đến xã Bản Lợi,
huyện Sùng Thiên biên giới Việt Nam, sau đó sang thăm Trung Quốc.
Năm 1941 nơi đây đổi thành huyện Sùng Tà thuộc lãnh thổ Quảng Tây, Trung Quốc.
Cho thấy từ lúc Hồ Chí Minh xuất hiện, và trước sau chỉ 2 năm, huyện Sùng Thiên biến mất trên bản đồ Việt Nam. Nguồn ảnh: TổTại Học (
组在学) cụm Hoa Nam, Hà Nội.

Sau chuyến đi Moscow, Trung Quốc tự do tung hoành làm ông chủ lớn của Việt Nam, kiểm soát toàn bộ trái tim miền Bắc Việt Nam. Trung Quốc còn tùy tiện tiếp máu cho họ Hồ, nhịp tim thoi thóp, mạch máu không theo một hợp đồng viện trợ vũ khí nào cả. Hồ Chí Minh muốn nhận được viện trợ phải đưa đất nước đến miệng con hổ bành trướng Trung Quốc. Đương sự hoàn toàn vô tư không sợ lệ thuộc vào con số chi ra hoặc thu vào của kẻ cho vay vũ khí, vì chính bản thân họ Hồ đã là Hán nên đương nhiên đương sự không ngại mất nước.

Nhân dịp này, các nhà lãnh đạo Trung Quốc ưu tiên yêu cầu Hồ mở cửa biên giới Tây Bắc Việt Nam, mở lộ trình giao thông, lập cầu viện trợ chiến tranh, khởi động chiến dịch viễn chinh quân đội Trung Quốc. Đảng cộng sản Trung Quốc lấy quyết định gửi Trần Canh (陈赓), làm mệnh sứ toàn quyền, giúp đảng cộng sản Việt Nam, tổ chức nguồn máy dân sự và lập ủy ban kiểm tra viện trợ quân sự tại biên giới Việt-Trung, xử lý các vấn đề liên quan đến viện trợ của Trung Quốc chuyển đến Việt Nam. 

Trước đó Hồ Chí Minh đã yêu cầu nhóm tư vấn Trung Quốc đến trước khi những lô hàng vũ khí đầu tiên viện trợ cho Việt Nam. Vi Quốc Thanh (韦国清), Mai Gia Sinh (梅嘉生), Đặng Dật Phàm (邓逸凡), với tư cách giám đốc chương trình viện trợ, bộ ba đứng ra chỉ huy, tăng cường xây dựng Quân đội Nhân dân Việt Nam. Hồ chỉ làm được một việc lớn đứng chơi xơi nước, mọi phụ thuộc quân sự, dân sự đã có cố vấn lo.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 069
Ngày 01 tháng 7 năm 1955, Mao Trạch Đông,
Lưu Thiếu Kỳ chiêu hiền đãi 
"sĩ tử" họ Hồ.
Cá tính Hồ Chí Minh từ nhỏ đến già vẫn mê say kịch Nói,
Bắc Kinh.
Nguồn: Hoa Nam. [2]

Đầu tháng 8 năm 1950, nhóm tư vấn quân sự Trung Quốc, do Vi Quốc Thanh đứng đầu kéo vào Việt Nam. Ông luôn tưởng rằng công tác cố vấn thoải mái sống trong thanh bình. Ông ta khởi hành từ Tĩnh Tây (靖西) Quảng Tây. Trần Canh (陈赓) và Hồ Chí Minh, hẹn gặp Vi Quốc Thanh tại Cao Bằng, miền Bắc Việt Nam. Ở đây họ thảo ra những chi tiết kế hoạch chiến tranh biên giới, cùng với sự phát triển quân sự, mở ra những chiến dịch đấu tranh quân sự và dân sự.

Vào thời điểm đó, nấp mình dưới danh nghĩa Việt Minh, quân sư Trung Quốc quyết giành thắng lợi lấy phần đất biên giới Đông Bắc của Việt Nam. Quân viễn chinh Pháp lúc đó đang trú phòng, tổng cộng 13 tiểu đoàn khoảng 11.000 người, chủ yếu cố thủ con đường chiến lược từ Cao Bình, đến dòng song Lương Sơn.

Trụ sở chính của Quân đội nhân dân Việt Nam đóng trong nội địa của Trung Quốc. Trần Canh đưa ra kế hoạch tổ chức hệ thống quân đội, cấp sĩ quan chỉ hay cán bộ đào tạo đều do người Hán tuyển chọn, huy động quân đội theo qui luật Trung Quốc. "Ba O tám bộ, hai O chín bộ", tộng cộng 1742 nhóm quân binh, hoạt động độc lập, ngoài ra còn có nhiệm vụ điều động lực lượng địa phương và lực lượng dân quân địa phương. Thành lập 6 tiểu đoàn chủ lực quân biệt kích. Sau khi Trần Canh tường trình, Hồ Chí Minh tôn trọng sự lãnh đạo dân quân của Trần Canh. Trần Canh chủ động hỗ trợ cán bộ các cấp trong quân đội, thực hiện toàn diện công tác tư tưởng và chính trị cho đến khi nào thấy được kết quả mới đưa vào chi tiết kế hoạch chiến thuật mặt trận biên giới. Đồng thời, Vi Quốc Thanh dẫn một nhóm cố vấn thực hiện công tác dân vận, vận động quần chúng, chẳng hạn làm báo, đào tạo tư tưởng cho cán bộ, hỗ trợ hậu cần, huấn luyện chế tạo những vũ khí nhẹ, kêu gọi binh sĩ khắc phục mọi gian khổ. Trần Canh, Vi Quốc Thanh đưa lên kế hoạch chiến tranh biên giới, ngày đêm phát động chiến dịch "quân dân mạnh mẽ". Mao Trạch Đông và Quân ủy Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc rất hài lòng. 

Ngày 16 tháng 9 năm 1950, đúng lúc bình minh, ba tiểu đoàn pháo binh thuộc hai trại quân Trung Quốc, tấn công đồn Đông Khê của quân đội Pháp, đồn trú hơn 300 binh lính. Cuối cùng hai tiểu đoàn pháo binh Trung Quốc phải rút lui khỏi cuộc chiến. Vào thời điểm quan trọng này, trụ sở Quân đội Nhân dân Việt Nam lần thứ nhất thất thủ. Vi Quốc Thanh, Trần Canh và Hồ Chí Minh kịp thời củng cố niềm tin, gầy dựng lại trụ sở quân đội và truyền lệnh xuống tiền tuyến, kêu gọi cá nhân kiên trì, vấn an các tiểu đoàn vừa bại trận, các cấp chỉ huy có nhiệm vụ tổng hợp kinh nghiệm cũ, điều chỉnh lại lực luợng, triển khai chiến dịch mới. Quân đội Trung cộng tấn công lần thứ 2, xóa sổ 18 binh sĩ Pháp trước đồn Đông Khê. Tuy nhiên, vào giờ quyết định, xuất hiện Trung đoàn IV của Pháp tiếp viện đúng lúc, đã chuyển bại thành thắng. Hồ Chí Minh xin lệnh Bắc Kinh cho phép xua quân biển người, Mao đồng ý. Cuộc chiến trở nên khốc liệt, phòng thủ của quân Pháp tại Cao Bằng bị cô lập. 

Quân đội Pháp tại đồn Đông Khê thất thủ, bộ chỉ huy Pháp ở Hà Nội, ra lệnh Đại tá Brook rút quân hơn 1000 binh sĩ, chia ra hai hướng một về Cao Bằng thủ phủ, một rút quân về hướng Nam, qua Đông Tát Khắc để cùng bộ chỉ huy của Đại tá Lebas có hơn 2000 quân, đồng tăng cường cho phía Bắc. Quân đoàn hướng Đông, liên kết với nhau cố thủ.Đồng thời, quân đội Pháp phát động một cuộc tấn công lớn tàn phá những căn cứ bí mật của Trung ương đảng cộng sản tại Thái Nguyên. Trung Quốc nỗ lực phản công mạnh mẽ với một lực lượng lớn vừa bổ sung quân số, buộc quân Pháp phải giảm áp lực trong vùng, và phong tỏa đường biên giới nơi vận chuyển vũ khí từ Trung Quốc sang Việt Bắc Việt Nam.

Trần Canh tuyên bố: Trong thời gian rất ngắn sẽ tiêu diệt hết các lực lượng binh sĩ của quân Pháp. Vi Quốc Thanh đề nghị bỏ qua không chiến đấu với quân đội Pháp tại Thái Nguyên, ông lấy quyết định tập trung lực lượng, vượt qua cuộc chiến biên giới để quét sạch quân Pháp hướng Đông.

Hồ Chí Minh hoàn toàn ủng hộ quan điểm của nhóm cố vấn. Ngày 01 tháng 10, Vi Quốc Thanh giấu quân trong các hang động, cheo leo trên núi, vô tình quân đội Pháp rơi vào bẫy phục kích, do đó chiến thắng thuộc về Việt Minh. Tuy nhiên quân đội Pháp không muốn thất trận, bộ chỉ huy gọi máy bay hỗ trợ, dù biết địa hình chiến đấu khó khăn, quân đội Pháp cố gắng lấy lại phong độ. Trần Canh và nhóm cố vấn ngay lập tức thảo luận, giải thích chiến tranh biên giới Việt Nam. Họ đưa ra mệnh lệnh "đấu tranh phải kiên trì", thậm chí không cho bất cứ binh sĩ nào trì hoãn hay làm hỏng kế hoạch của toàn bộ trận chiến biên giới. 

Trái lại, Hồ Chí Minh có những điểm không hài lòng về chiến lược Vi Quốc Thanh và Trần Canh. Họ Hồ không hài lòng với những cố vấn quân sự và dân sự, cho rằng: Mọi thất bại là vì không kêu gọi phía trước chiến đấu (biển người) để rồi nhận hậu quả "chịu đựng mệt mỏi, đói khát, hy sinh quá nhiều", cho nên Hồ kiên quyết tiêu diệt kẻ thù bằng máu chan vào đất. Tinh thần của nhóm cố vấn Trung Quốc chưa kịp hồi sinh, đẩy mạnh quân đội vào cuộc chiến ăn thua đủ với quân đội Pháp.

Ngày 07 tháng 10, quân Trung Quốc bao vây và tiêu diệt được đồn Đông Tát Khắc, chiếm được đồn Giả đốc Đông và Cao Bằng. Đoàn quân thứ 8 của Đại tá Lebas bị xóa sổ. Đây là lần đầu tiên kể từ khi chiến tranh chống Pháp diến ra, Trung Cộng giành được chiến thắng tại Cao Bằng, một khuyến khích lớn đối với quân đội. Họ bắt đầu hứng thú chiến đấu và xây dựng hệ thống phòng thủ tại Lương Sơn.

Sau những trận chiến tiếp theo, quân Trung Quốc làm chủ Thái Nguyên, kiểm soát được bảy dòng suối, những núi nhỏ, bình nguyên Lương Sơn, làng xã và thị trấn Thái Nguyên. Hội đồng quản trị  Cộng sản dưới danh nghĩa Nhân dân thành lập chính quyền địa phương. Quân Việt Minh không chiến đấu nhưng vẫn được hưởng chiến thắng, nhờ quân Trung Quốc đội lốt quân Việt Nam! Từ nay Trung quốc mở rộng đường ranh biên giới, phong tỏa được một vùng rộng lớn phía Bắc Việt Nam. Biên giới Việt Bắc bước sang một giai đoạn mới và đánh một dấu ngoặt mới cho cuộc chiến tranh sau này. Lúc này, Hồ Chí Minh tin tưởng và đánh giá cao vai trò quan trọng của Tập đoàn cố vấn, do Trung Quốc thiết lập cho chiến tranh Việt Nam. Hồ tuyên bố:

"‒ Những kết quả của cuộc chiến biên giới, đã vượt xa các yêu cầu của kế hoạch ban đầu, chiến thắng của quân đội ta là chiến thắng chủ nghĩa Quốc tế vô sản." (边界战役的结果,远远超出了我军原来规定的计划.这次战役的胜利,是无产阶级国际主义的胜利).

Vi Quốc Thanh và Trần Canh truyền lệnh xuống tập đoàn cố vấn quân đội và các cấp chỉ huy, thiết lập tinh thần chủ nghĩa Quốc tế trên lãnh thổ Việt Nam, tập trung quân sự sẵn sàng chiến đấu phản đề, đồng thời nghiên cứu thi hành chủ nghĩa vô sản tại Việt Nam. Và bắt đầu từ đây, tập đoàn cố vấn lấy Bắc Việt làm thành trì tử thủ, trong lòng âm thầm xem Việt Nam như kẻ thù, hướng dẫn bộ máy chiến tranh đứng sau lưng để đưa Hồ về lại cố quốc. Tuy nhiên trước mặt người Việt Nam, họ vẫn hô vang khẩu ngữ ngoại giao: Chúng tôi tận tâm, hết lòng giúp đỡ Quân đội Nhân dân Việt Nam giành chiến thắng, sống theo tư tưởng Chủ tịch Mao Trạch Đông và Chủ tịch Hồ Chí Minh. 

Ngày 01 tháng 11 năm 1950, Trần Canh, Vi Quốc Thanh được lệnh về Trung Nam Hải báo cáo tình hình Việt Nam và nhận nhiệm vụ mới quan trọng hơn, giúp Trung ương Đảng thành lập bộ chỉ huy quân đội chiến tranh chống Pháp tại Việt Nam, sau đó bộ máy chiến tranh nhanh chóng trở lại Việt Nam.

Tháng 2 năm 1951, quân Trung Quốc chiếm tỉnh Tuyên Quang lập khu giải phóng Việt Bắc. Hồ Chí Minh đăng cai tổ chức Đại hội toàn quốc lần thứ 2 của đảng cộng sản, mời Vi Quốc Thanh và Lã Quý Ba thủ trưởng tập đoàn chuyên gia tư vấn chính trị tham dự cuộc họp. Trong lúc đại hội, Hồ Chí Minh và Trung ương Đảng ca ngợi Trung Quốc hết lời, đặc biệt là nhóm cố vấn quân sự đưa ra kế hoạch về công tác chỉnh lý Chính phủ Việt Nam, và quân đội nhằm tiến hành thực hiện một loạt các cải tổ theo quy hoạch chỉ đạo của nhóm cố vấn và Quân Ủy Trung ương Đảng của Hồ Chí Minh. Từ đó quân đội Việt Minh củng cố nhanh hơn, thiết lập được 312 đơn vị, 316 Sư đoàn, mỗi quân đoàn có 5.351 binh sĩ tính cả quân sĩ Trung Quốc, cùng lúc thành lập 6 Sư đoàn pháo, binh chủng biệt kích, trinh thám v.v… Xây dựng quân đội địa phương, lực lượng du kích và lực lượng dân quân vũ trang, thành lập một bộ chỉ huy kết hợp lực lượng. Chưa kể trước đó đã có lực lượng quân báo, tình báo và tình báo nhân dân, hoạt động khắp nơi đóng góp sức mạnh vào bộ máy chiến tranh của Trung Quốc.

Tháng 12 năm 1950 đến tháng 6 năm 1951, Trung Quốc đưa quân tiến vào vùng sông Hồng, mở trận chiến với quân Pháp ở phía Đông Bắc Hà Nội và chiến dịch Ninh Bình, tổng cộng gần 1.876 binh sĩ Trung Quốc tử thương.

Tháng 12 năm 1951 đến tháng 2 năm 1952, quân đội Việt Minh mở cuộc chiến mới chấp nhận đối đầu với quân Pháp. Nhóm cố vấn quân sự đưa ra kế hoạch "chiến dịch hòa bình", nhờ thực hiện chính xác của các mũi quân tiến công phía trước, phía sau, và quân Trung Quốc kết hợp chiến thuật hy sinh vì đạo (đảng), tiêu diệt hơn 1.500 binh sĩ Pháp. "Mùa thu năm 1952, nhóm cố vấn quân sự Vi Quốc Thanh giúp các nhà lãnh đạo Quân đội Nhân dân Việt Nam tổ chức lại bộ chỉ huy của chiến dịch Tây Bắc. Ngày 14 tháng 10 – ngày 10 tháng 12, lực lượng cấp Quân đoàn chia thành 8 cánh mở rộng chiến trường hướng Tây Bắc. Chiếm được Quỳnh Nhai, Mộc Châu, Thuận Châu, An Châu, những làng núi Điện Biên Phủ và các điểm chiến lược khác, Việt Minh lập chính quyền có dân số trên 250.000 người, tiếp tục củng cố và mở rộng Bắc Việt Nam. Cố vấn quân sự Vi Quốc Thanh báo cáo cho Hồ Chí Minh biết đầy đủ nội dung chỉ đạo tư tưởng của Mao Trạch Đông về "Quân Ủy Trung ương Trung Quốc (CPC), bày tỏ hài lòng với chính phủ và đảng anh em".

Đầu tháng 5/1953, Tướng Navarre được cử sang Đông Dương, thay thế Tướng Salan trong chức vụ Tư lệnh quân viễn chinh Pháp tại Đông Dương. Ông đưa ra một chiến thuật gia tăng quân tiếp viện, tổ chức lại cơ cấu chiến đấu, trút hết mọi nỗ lực để lấy lại thế chủ động chiến trường Bắc Việt Nam. Đó là kế hoạch được lập ra trong những điều kiện chung mà báo chí Pháp, Mỹ gọi là "Kế hoạch Navarre". 

Tình hình Đông Dương những năm cuối sôi động của cuộc chiến 1953, 1954. Pháp, các Nước Liên kết và Mỹ mặc dù hợp tác cùng chống kẻ thù chung Cộng sản nhưng mỗi nước nhìn kẻ thù dưới khía cạnh khác nhau. Mỹ coi đây là chính sách be bờ ngăn chận Cộng sản tại Đông Nam Á, tránh đại họa Cộng sản đem đến cho Thái Lan, Mã Lai, Miến điện, Đông Dương, Ấn độ. Họ đã công khai mục đích này và nhắm cả kinh tế, chính trị Việt, Miên, Lào. Họ muốn đưa ba nước Đông Dương ra khỏi quĩ đạo Pháp để vào quỹ đạo Mỹ.

Còn Trung Quốc với ý đồ bành trướng muốn đẩy mạnh chiến tranh Đông Dương, mục đích trục lợi và gây ảnh hưởng Quốc tế Cộng sản, cho nên chiến trường Điện Biên Phủ đối với Trung Quốc rất cần thiết. Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CPC) ra lệnh cho Vi Quốc Thanh tiến hành thành lập bộ chỉ huy chiến tranh trên đất nước Việt Nam. Thời gian 1 tháng đã thành hình, bộ chỉ huy Điện Biên Phủ với quân số 19 tiểu đoàn bộ binh, 3 tiểu đoàn pháo binh, 1 tiểu đoàn kỹ sư vũ khí cơ động, 1 Lữ đoàn xe tăng, 450 xe ô tô tiếp vận vũ khí, quân tài, 12 nhóm không quân, đúc kết sức mạnh của Trung Quốc hơn 38.000 binh sĩ, đủ đè bẹp "Kế hoạch Navarre".

Vi Quốc Thanh bất kể không điều kiện, hướng dẫn các nhóm cố vấn quân sự làm việc suốt ngày đêm. Hồ Chí Minh và các nhà lãnh đạo khác của Quân Uỷ ban Trung ương Việt Nam (CPC) đều do Vi Quốc Thanh đưa vào kế hoạch chiến tranh, từ kế hoạch chiến đấu cá nhân phát triển thành chiến đấu tập thể (chấp nhận ôm nhau chết). Mùa xuân năm 1954, dưới sự chỉ huy của Tướng Vi Quốc Thanh, quân đội đã phát động một cuộc tấn công vào mùa Đông. Chiến lược của Vi Quốc Thanh quan tâm đến việc nắm bắt máy bay chiến đấu của Pháp. Hồ Chí Minh không có kinh nghiệm giải quyết chiến tranh bình diện lớn nên một số cán bộ cao cấp Việt Minh không xác định được góc độ tấn công Điện Biên Phủ. Sự thiếu tự tin đó một phần do Hồ Chí Minh. 

Vi Quốc Thanh đứng ra chịu trách nhiệm trước Quân ủy, tuyên bố:

"Nếu chiến trường thất thủ do tôi chứ không phải Hồ Chí Minh, tôi mới chính là tinh thần chủ nghĩa quốc tế, và thái độ biện chứng duy vật của tôi kiên nhẫn sẽ giải thích cho các nhà lãnh đạo Việt Nam, tôi xin đưa ra sự cần thiết và tầm quan trọng trận chiến Điện Biên Phủ, chiến dịch phức tạp để giành chiến thắng trong chiến thắng của các điều kiện thuận lợi".

Cuối cùng Hồ và các nhà lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam đồng ý kế hoạch của nhóm cố vấn quân sự Trung Quốc. Sau đó, theo quyết định của những thành viên trong Quân ủy Trung ương CPC, Vi Quốc Thanh chủ động mặt trận Điện Biên Phủ.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 070
Tướng Navarre tại Điện Biên Phủ

Cuối tháng năm 1954, quân Pháp rơi vào tình trạng khó khăn, hoàn toàn bất lực, và Điện Biên Phủ sụp đổ.Pháp không ngờ quân đội Trung Quốc xảo quyệt mượn quân phục màu cỏ để ngụy trang quân Việt Minh. Và xuất hiện quân đoàn 13 của Trung Quốc đi đầu cuộc tấn công vào các vị trí ngoại vi của quân Pháp. Mục tiêu chiến thuật mới của Trung Quốc là “Chơi lực lượng an toàn” (稳打稳进). Quân Pháp bắt đầu chao đảo, nhưng vẫn đứng vững nhờ mặt đất vững chắc, công sự ngầm của pháo đài tại trung tâm vẫn gắn bó liên lạc. Một lần nữa Vi Quốc Thanh đổi chiến thuật "Tấn công tiến bộ” (逐步进攻). Nhóm cố vấn tập trung quân sự, thảo luận kỹ thuật làm mềm sức chiến đấu của địch, bằng chiến thuật tấn công chan máu, lấy xác chiến sĩ phơi trắng chiến trường, đổi lấy chiến thắng Điện Biên Phủ. Vì vậy, chiến trường bùng cháy mạnh, chuyển động cả rừng sâu, cường độ đại pháo liên tục không giây phút ngừng khạc đạn. Chiến trường mỗi lúc một quyết liệt, khép lại vòng đai cố thủ, đưa đến khó khăn cho quân Pháp.

Vi Quốc Thanh ra lệnh quân đội chiến đấu liên tục, giành chiến thắng trong chiến thắng cuối cùng. Và thuyết phục Hồ Chí Minh:

‒ Nên cần thiết phải chấp nhận mọi rủi ro,bởi chiến trường biến đổi không chừng, mọi khó khăn hãy chuẩn bị kịp thời, dù hy sinh binh sĩ cũng xem thường, chắc chắn quân ta tiêu diệt quân địch, dấu hiệu Điện Biên Phủ sẽ trong tay chúng ta.

Hồ Chí Minh chấp nhận đề nghị của Vi Quốc Thanh, tổ chức nhiều cuộc họp Quân Ủy Trung ương (CPC) và Bộ Chính trị, chỉnh huấn, chỉ trích sự thiếu năng động của những cán bộ, chính trị viên. Họ Hồ đưa ra quyết định đối đầu quân Pháp tại chiến trường Điện Biên Phủ, tuy nhiên có nhiều ý tưởng không thống nhất lối chơi biển người của họ Hồ. 

Sau 55 ngày chiến đấu ác liệt, quân Pháp thất thủ, Điện Biên Phủ ngập tràng quân Trung Quốc. Bắc Kinh tuyên bố "kế hoạch Navarre" bị phá vỡ. Thực chất "kế hoạch Navarre" vẫn chưa có hành động nào, bởi chánh phủ Pháp có quá nhiều do dự, chần chừ không quyết đoán đã dẫn đến sự cáo chung của Pháp tại Đông Dương.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 071


Ngày 20 tháng 2 năm 1965. Hồ Chí Minh đến Học Viện Quân Sự Tình Báo Hoa Nam, thăm viếng khóa 3 (1962-1965) đào tạo chuyên viên "Thông minh" (tình báo chiến lược). Trên 27 sĩ quan cao cấp nhất của Quân Đội Nhân dân Việt Nam theo nghiệp tình báo, cuối khóa chọn được 18 sĩ quan, tháng 4/1965, những sĩ quan tình báo ưu tú nhất, lên đường công tác tại Việt Nam. Nguồn: Học Viện Quân Sự Tình Báo Hoa Nam.[3]

Nhóm cố vấn quân sự và quân đội Trung Quốc đã tạo nên chiến thắng Điện Biên Phủ. Ngày nay Quân sử Trung Quốc đã viết lên trang lịch sử này không còn để trống như trước đây. Mao Trạch Đông đánh giá cao về chiến tranh Việt Nam.

Hồ Chí Minh tuyên bố: "Đồng chí Vi Quốc Thanh là một anh hùng rất đáng tin cậy". Điều này làm cho Vi Quốc Thanh bối rối, đã nhiều lần nói với Hồ: "Chúng tôi là người lính Bắc Kinh, không cần đích thân Hồ ca tụng".

Hồ Chí Minh quá cay cú, nhưng không biết gì hơn là mượn miệng mỉm cười, và nói:

‒ Tôi muốn chiêm ngưỡng toàn thể nhóm cố vấn của quý bạn".

Ngày hôm sau, Hồ Chí Minh gửi bài thơ ngôn ngữ Hán, tặng Vi Quốc Thanh có ý ca ngợi :

"百里寻君未遇君,
马蹄踏碎岭头云.
归来偶过山梅树,
每朵黄花一点春."

Tạm dịch :

"Bách lý không tìm nhà vua đã gặp vua,
Vó ngựa phi nhanh lên đỉnh đầu mây.
Thậm chí đến tận mạn núi,
Hái một ít hoa vàng mùa xuân."

Bài thơ này của Hồ Chí Minh ví von một loài hoa thơm tình cờ gặp được vua (Vi Quốc Thanh), ông tỉ mỉ trao ươm từng ý, cạn đáy, từng lời thô, tâng bốc Vi Quốc Thanh một người Hán lên làm nhà quân sự kiệt xuất của Trung Quốc. Chứ họ Hồ nào có biết Vi Quốc Thanh là người dân tộc Choong quên gốc Việt, phản quốc làm thân tôi mọi cho Hán. Một tên đểu cáng gặp một tên giả trá, cả hai kết nghĩa tình bạn là chuyện xưa nay đàn đúm một phường vẫn thế. Vi Quốc Thanh làm cố vấn quân sự cho Hồ, dưới sự hướng dẫn của Quân ủy Trung ương (CPC) và Mao Trạch Đông, cho nên toàn đảng của Hồ phải luôn cố gắng trở nhẹ người, cúi xuống phục tùng quyết định của nhóm cố vấn. Hồ Chí Minh hô hào Quân đội Nhân dân Việt Nam phải trung thành tuân theo nghĩa vụ Quốc tế. Theo báo cáo của Vi Quốc Thanh: "Hồ có ý niệm, vui mừng ngày kỳ công đã đến và sẽ mãi mãi được người Việt Nam ghi nhớ trong lòng như một cha già dân tộc, vượt trội cả Hùng Vương, Lý, Trần, Lê, Nguyễn".

Năm 1965, Mao Trạch Đông vén cho nhân dân Trung Quốc được biết một ít ẩn tàng sau bức màn bí mật Hồ Chí Minh. Ngưởi dân Trung Quốc chứng kiến hiện tượng đảng cộng sản Trung Quốc động viên quân đội và Mao ưu ái với khẩu hiện "Tình đồng chí, tình anh em" tặng cho Hồ Chí Minh.Sự kiện này đã làm cho nhân dân Trung Quốc xôn xao kinh hãi một thời. Họ tự hỏi Hồ Chí Minh là ai, có khả năng gì mà huy động được 80.000 binh sĩ của Quân đội Nhân dân Trung Quốc vào chiến trường Việt Nam. Nhân dân Trung Hoa nghi ngờ Mao Trạch Đông trao người đổi lấy đất của Hồ Chí Minh, chủ yếu bành trướng lãnh thổ. Điều này nhân dân Trung Quốc thấy không cần thiết. Thực chất Mao-Hồ đã có dụng ý "thà lấy đất, không nuôi người". Từ đó, đảng cộng sản Trung Quốc bí mật tăng cường thêm quân đội và mọi phương tiện chiến tranh xâm nhập vào Việt Nam. Tính ra quân số Trung Quốc nhiều gấp đôi quân Hoa Kỳ ở thời điểm 1965.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 072
Mùa xuân nă1965, Hồ Chí Minh bí mật đến Trung Quốc, theo kế hoạch 
dự kiến của tình báo Hoa Nam. Hồ Chí Minh sẽ đến điểm hẹn Hồ Nam
(Trường Sa) 
gặp Mao Trạch Đông (Hồ Nam quê nhà của Mao Trạch Đông. 
Nguồn: Tân Hoa Xã.[1]

Sau đó, Hồ Chí Minh đến Bắc Kinh làm lễ nhận quân, 80.000 binh sĩ. Mao phán rằng: "Bạn Hồ đến từ đảo Đài Loan, tôi đến từ Hồ Nam, chúng ta cùng có nhữngđiều khó khăn, như các yếu nhân khác, đều muốn làm những việc mình không có". Ý của Mao Trạch Đông là cảnh cáo Hồ Chí Minh mọi việc phải cẩn thận, khả năng họ Hồ có hạn, hãy củng cố địa vị tại Việt Nam.

Hồ Chí Minh báo cáo khẩn về tình hình chính trị, quân sự tại Việt Nam. Họ Hồ để biểu đạt một động thái chính trị để Mao chú ý khen thưởng, bất ngờ, từ trong túi áo lấy ra một hồ sơ. Hồ trịnh trọng đứng lên trình bày trước mặt Mao một bản vẽ sơ đồ, có ghi từng chú thích tinh tế, định vị hướng "long mạch" (Những căn cứ chiến lược mà Trung Quốc phải cần trong tương lai) từ Hà Nội đến miền Bắc Việt Nam.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 073
Ngày Quốc khánh Trung Quốc năm 1966, Mao Trạch Đông thừa dịp
mời những nguyên thủ của khối Cộng sản Quốc tế xem kịch Nói,
 Bắc Kinh.
Cá nhân Hồ Chí Minh từ nhỏ đến già vẫn mê say bộ môn kịch nói.
Hồ hài lòng, thích thú mỗi đoạn kịch hay thường liên tục vỗ tay.
Hồ để lộ nguyên gốc Hán mỗi khi xem kịch. 
Nguồn: Tân Hoa Xã.[2]

Sau khi Mao Trạch Đông nhận được toàn bộ bản đồ và hồ sơ chiến lược của Việt Nam do Hồ Chí Minh bí mật cung cấp. Mao hài lòng, cười rằng:

‒ 80.000 quân, cung cấp cho bạn chưa xứng đáng đối với giá trị hồ sơ này, thôi thì dịp khác tôi sẽ cung cấp quân số nhiều hơn, bạn hãy tiếp tục thực hiện cho đến khi thành đại cuộc. Nhớ phải giữ đúng lời hứa, theo những điều ghi rõ trong bản vẽ, sơ đồ này. Mao vì lợi, Hồ vì quyền, dùng người dân làm sở hữu vật dụng trao đổi. Sở dĩ các nhà lãnh đạo cộng sản chọn phương thức trao đổi theo thời cổ là có nguyên do của nó, họ không muốn để lại văn tự. Sự kiện cho thấy hội kín (cộng sản) của Mao-Hồ có những trao đổi bất chính không thành văn để tránh lịch sử tìm chứng cứ và phán quyết. Thực sự Hồ Chí Minh là một tên tội đồ của dân tộc Việt. Họ Hồ đã thực hiện hơn nghìn lần bán nước Việt Nam, vượt trội hơn hẳn những tên "rước voi về giày mã tổ". Ấy vậy mà vần còn không ít dân Việt Nam tôn vinh đương sự là "Cha già dân tộc". Họ Hồ mặc dù phạm đầy dẫy tội ác chiến tranh đã trở thành hiền nhân, nhờ biết cách xoay xở, đánh bóng tên tuổi, tạo ra hư cấu huyền thoại. Đương nhiên họ Hồ được bộ máy cộng sản tuyên truyền mạnh, bản thân Hồ Chí Minh do tình báo Hoa Nam dựng lên, bởi chính trị là như vậy.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 074
Tháng 5 năm 1962, Hồ Chí Minh trú tại khách sản
Viên Phạm (
园饭), tỉnh Nam Ninh Trung Quốc.
Nguồn: Triệu Hoàng Cương (
赵黄岗), Nhiếp ảnh gia,
ký giả, tình báo Hoa Nam, thực hiện, và loan tải trên báo
"Quảng Tây hàng ngày".[3]

Trong lúc 80.000 binh sĩ Hán đang chuẩn bị tiến vào lãnh thổ Việt Nam, họ Hồ còn đang công du Bắc Kinh. Lời ký kết trên môi chưa hòa tan vào không khí, hôm sau quân đội Trung Quốc đã đánh chiếm vùng đảo Bạch Long Vĩ trong Vịnh Bắc Bộ của Việt Nam. Sau này mới biết trong bản vẽ sơ đồ có ghi rỗ "Bạch Long Vĩ trong Vịnh Bắc Bộ là nơi chiến lược quan trọng nhất của miền Bắc Việt Nam. Đảng anh em quản lý được hải đảo này tất thắng trong tương lai !"

Một hồ sơ khác của tình báo Hoa Nam ghi chú tỉ mỉ chuyến công du bí mật của Hồ Chí Minh:

Cùng năm 1965, xuất hiện một chiếc xe, chạy vận tốc nhanh tiến lên hướng Bắc, chính Hồ Chí Minh di chuyển bằng phương tiện này. Hồ bí mật đến Trung Quốc gặp Mao Trạch Đông (毛泽东), tại điểm hẹn Liễu Châu. Sau đó cả hai cùng đến Trường Sa trao đổi mật nghị về tình hình của Việt Nam. Thực ra Mao Trạch Đông đã nhận rất nhiều báo cáo của tình báo Hoa Nam, tuy nhiên không trung thực bằng chính Hồ trình bày. Sau khi nghe Hồ tự sự, Mao Trạch Đông có một nụ cười bí hiểm, dường như không quan tâm đến chiến trường Việt Nam, khẳng định với Hồ:

‒ Một lần nữa chạm trán với người Mỹ, cũng không có gì hơn chiến tranh Triều Tiên, chúng ta hãy dùng Việt Nam làm nơi chiến tranh cho cả vùng Đông Nam Á, chiến thắng sẽ về đảng ta, đừng lo sợ, bất quá ta mất một khu nghỉ mát (与美国接触再次冲洗,也无非就是在朝鲜战争中,我们使用了越南战争作为整个东南亚的一个地方,是我们党的赢家,不要害怕,我们比任何更损失一个度假胜地).

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 075
Bài viết của tác giả Vương Hiểu Lị. Có nội dung:
"Lưu ý Hồ Chí Minh huy động 80.000 quân Trung Quốc"
Nguồn: Báo Lão Nhân. [4]

Hồ Chí Minh lấy ra một tờbáo từ trong túi áo, có tựa đề "Trung Quốc huy động 80.000 quân!". Xem qua bản tin, Hồ an tâm, như thể được Mao bơm sức mạnh và khuyến khích. Hồ sẵn sàng chấp nhận các yêu cầu, đề nghị của Chu Ân Lai (周恩来). Trong ngày, Hồ chấp thuận ký vào những văn kiện do Mao Trạch Đông (毛泽东), chỉ đạo. Chu Ân Lai đang trao đổi với Hồ, có tiếng điện thoại bên kia đầu dây, ông nhận được báo cáo của Tổng tham mưu Lã Thụy Khanh (罗瑞卿), và Dương Thành Vũ (杨成武), cho biết kế hoạch đã hoàn chỉnh, chỉ còn chờ lấy quyết định của Chu Ân Lai, lập tức đưa quân tiến vào Việt Nam.

Chu Ân Lai giải thích ngắn gọn để Hồ Chí Minh hiểu:

‒ Quân ủy Trung ương đã có quyết định mới, đồng chí an tâm, tất cả nỗ lực dồn hết vào chiến lược: - một: lập đường mòn Hồ Chí Minh từ hai hướng Vân Nam và Quảng Tây điểm dừng lại tại Thái Nguyên Việt Nam, -hai: mở rộng tuyến đường vào Nam Việt Nam, quân đội ta đi đâu di chuyển viện trợ theo sau.

Chu Ân Lai báo cáo với Mao :

‒ Ngoài ra, Hồ Chí Minh còn muốn chúng tôi giúp sửa chữa 12 tuyến đường bộ và các tuyến đường sắt, chắc chắn không phải cả hai cùng một lúc, nên được dựa trên nhu cầu quân sự, theo mức độ phát triển, khó khăn hiện nay phải tính đến nguyên tắc viện trợ, còn phải thông qua Bộ Tổng chỉ huy của Quân ủy Trung ương (CPC) duyệt xét, sắp xếp kế hoạch quân sự giờ X.

Hồ Chí Minh đề nghị với Dương Thành Vũ (杨成武):

‒ Đồng chí Dương có thể nào, lập kế họach cao điểm xây dựng đường sắt, tôi rất cần rút ngắn thời gian di chuyễn quân dụng viện trợ cho Việt Nam, và cần chuyên viên sửa chữa khẩn cấp những đường sắt bị người Mỹ đánh bom vừa qua, hy vọng đồng chí chấp nhận?

‒ Hiện chúng tôi đang có xu hướng tìm giải pháp đầu tiên, chuyển 80.000 quân bằng lối nào đến được Việt Nam nhanh nhất, còn tùy thuộc vào thay đổi hiện tại và trong tương lai hai quốc gia ban giao tiến bộ hơn. Hiện nay đề nghị của đồng chí chưa thực hiện được vào lúc này, tuy nhiên chúng tôi rất chú ý.

Hồ Chí Minh hài lòng việc huy động 80.000 quân của Trung Quốc, ở thời điểm này Hồ muốn cấp bách có số quân đã chuẩn y. Mao Trạch Đông lợi dụng dịp này đề cập đến "Pháp Thanh Tân Ước năm 1885",mục đích của Mao muốn lên tiếngxóa bỏ biên giới Việt Nam. Mao còn dự trữ trong túi áo những mưu toan khác, muốn biến Việt Nam thành vùng đất thử nghiệm vô sản. Ngoài ra Mao còn muốn đất nước Việt Nam lập lại Điện Biên Phủ, lần này dành riêng cho người Mỹ, thực ra Mao tạo ra một Việt Nam tuyệt vọng trước khi chiếntranh 1965. Ý định đó của Mao muốn Trung Quốc nhảy vào quĩ đạo thuộc địa thay thế Pháp tại Việt Nam, tuy nhiên ở thời điểm đó Việt Nam chia thành hai quốc gia, miền Bắc thuộc Cộng sản quốc tế, miền Nam thuộc thế giới Tự do.

Mao Trạch Đông ngồi tại Bắc Kinh bấm đốt ngón tay từng khắc giờ, mong chờ đợi tập đoàn cố vấn chiến tranh đưa tin báo tử Việt Nam, nhưng mọi thứ đã không đi theo mong muốn của Mao. Sau khi Trung Quốc can thiệp vào Việt Nam gặp phải Hoa Kỳ chèn chân, buộc Trung Quốc lún sâu vào chiến tranh với số quân thời điểm 1965 lên đến 230.000 quân, và 80.000 quân đang trên đường vào biên giới Việt Nam, chưa tính 40.000 quân của những quốc gia Cộng sản tham chiến. Quân số Trung Quốc tham chiến tại miền Bắc Việt Nam cao gấp bội đối với quân số của Hoa Kỳ tại miền Nam Việt Nam. Chiến trường Việt Nam có hai cực độ chiến tranh, Trung Quốc sử dụng biển người, Hoa Kỳ dùng kỹ thuật vũ khí.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 076
Năm 1966, Võ Nguyên Giáp và Văn Tiến Dũng đại diện Quân ủy Việt Nam
đến Bắc Kinh xin viện trở vũ khí. Ngu
ồn: Trung Nam Hải. [5]

Mao Trạch Đông mỉm cười, bắt tay với tất cả mọi người trong phái đoàn Quân ủy Việt Nam. Nụ cười của Mao chứng tỏ không quan tâm đến sự hiện diện của người Mỹ tại Việt Nam. Mao tự biện rằng: Đã một lần trong quá khứ, ông vẫy tay ​​chào, đánh bại lực lượng vũ trang của Quốc Dân Đảng do Hoa Kỳ ủng hộ, và đối đầu trực tiếp với Mỹ ở Hàn Quốc, tuy nhiên Mao vẫn còn ngán ngẩm. Có lần Mao thừa nhận sự sai lầm trước đối thủ, quân Trung Quốc tham chiến thiếu năng động. Mao tự bào chữa: Chiến tranh Triều Tiên không có gì để người Mỹ hãnh diện.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 077
Võ Nguyên Giáp và Văn Tiến Dũng đến Bắc Kinh nhân dịp tiếp nhận
viện trợ mới. Báo chí Trung Quốc loan tải, tổng kết viện trợ vũ khí,
quân lương v.v… Nguồn: Tân Hoa Xã.
[6]

Mao Trạch Đông tuy đã biết tình hình ở Việt Nam, nhưng vẫn muốn Phạm Văn Đồng thay mặt chính phủ Việt Nam báo cáo thành tích chống Mỹ và nội tình Việt Nam. Còn Võ Nguyên Giáp báo cáo về nhu cầu quân sự và đề nghị thành lập Quân ủy chiến tranh. Sau khi Phạm Văn Đồng và Võ Nguyên Giáp trình bày, Mao phán:

‒ Đây là một cuộc chạy đua, nếu Việt Nam chiến thắngsẽ xây dựng được Đông Dương cộng sản, quý đồng chí muốn thắng Mỹ phải mở rộng chiến tranh Việt Nam, chính phủ Việt Nam phải lấyquyết định triển khai thêm quân số từ những phía sau ra phía trước (lấy thịt đè vũ khí).

Câu nói này, Mao Trạch Đông đã từng trao đổi với Hồ Chí Minh. Mao nói tiếp :

‒ Trung Quốc sẽ tôn trọng lời hứa, trao trọn gói hỗ trợ hậu cần, vì vậy quý đồng chí huy động quân đội vào mặt trận phía Nam. Tôi mong muốn quý đồng chí chiến thắng vượt trội Triều Tiên.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 078
Đầu mùa xuân năm 1966, phái đoàn chính phủ Việt Nam bí mật đến
Bắc Kinh. Phạm Văn Đồng đại diện chính phủ, và Võ Nguyên Giáp
đại diện Quân ủy Việt Nam. Ngu
ồn: Trung Nam Hải. [7]

Đã là Cộng sản Trung Hoa hay Việt Nam, họ đều có một mẫu số chung: tiêu diệt tất cả những người khác chính kiến, càng không chấp nhận sống chung với bất cứ ai đã biết sự thật của họ. Nói tóm lại cộng sản muốn dưới bầu trời này chỉ có một thứ không khí vô sản, và mục đích cao nhất là cướp chính quyền để độc trị quốc gia. Trong mọi động tác, tổ chức của Cộng sản Á Đông hành động theo qui luật hội kín. Nếu không may có người phát hiện hành động hội kín của cộng sản, họ sẽ bị sử lý bằng mã tấu hay mò tôm. Xưa nay cộng sản muốn hành quyết ai, họ không cần tòa án. Sở trường của cộng sản là dập tắt hay thủ tiêu đầu mối lộ bí mật (hội kín cộng sản - đồng hóa với quốc gia). Đặc biệt tòa án cộng sản có nhiệm vụ dấu kín sự thực.

Việt Nam nay đã thấm mệt do sự lộng hành của Hồ Chí Minh. Đương sự đã từng vẽ bò ra trâu và cho rằng đó là chân lý, buộc cả nước Việt phải học tập cách sống bò trâu. Hồ Chí Minh đã mở gói thuốc tể của người Hán, nâng cấp nó thành chân lý “tư tưởng bác Hồ” và nhân dân Việt luôn đeo đẳng chân lý này cho đến ngày nay.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 079
Báo chí Bắc Kinh, loan tải nguyên văn về sự kiện
Phạm Văn Đồng báo cáo nội tình Việt Nam,
và Võ Nguyên Giáp báo cáo nhu cầu viện trợ quân sự,
xin phép Mao thành lập Quân ủy chiến tranh.
Nguồn: Báo Lão Nhân. Nguồn: Tân Hoa Xã. [8]

Đảng cộng sản vận hành theo quy luật của một hội kín, không chấp nhận những người thừa hành nếu nặng lời phê phán, cũng không ưa thích những kể tăng bốc quá đảng quá đáng. Tất cả những người này đều phải chết. Con dân của đảng tất cả đều rập khuôn và con người hóa thành chiếc máy báo cáo láo. Khi nào công-tắc mở ra mới được phát biểu và khóa lại không được nói. Mọi hoạt động của Cộng sản có chung một đặc điểm là bí mật. Người dân không được đụng chạm đến lãnh vực đảng cấm, không được hé lộ việc của đảng, cho dù Chủ tịch Hồ Chí Minh đã bán lãnh thổ và biên giới, người dân cũng phải lững lờ, vờ vĩnh không biết. “Trí thức” của đảng phải biết giữ miệng để sống cho hết kiếp nhân sinh. Việc sống luồn cúi và sợ hãi được xem là sở trường, và lâu ngày trở thành người đú đẩn. Họ đã đánh mất đi đời thực bẩm sinh và không còn gì để thú vị cuộc đời. Nếu họ sống thực thì sao, đương nhiên họ phải có bản lĩnh tiếp cận cuộc đời và chấp nhận mọi thử thách, càng nhiều thử thách thì trang sử đời họ càng phong phú. Luận cho cùng, sống dưới chế độ cộng sản chẵn có mấy ai sống thực với bản lãnh của mình.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 080
Ngày 5 tháng 4 năm 1961, Hồ Chí Minh viếng thăm phân bộ Quân
ủy Chiến tranh Trung Quốc đặt tại Quảng Ninh Việt Nam. (từ trái sang)
Tướng Vi Quốc Thanh (
韦国清), tướng Lạp Trung Thu (啦中收),
người đưa tay chỉ là tình báo bí mật của Hoa Nam, tên Trần Lượng (
陈良),
rất thân với Hồ Chí Minh, sau này làm bí thư tỉnh Quế Lâm, trên thực tế
mỗi bước chân của Hồ Chí Minh đều có tình báo Hoa Nam ở bên cạnh.
Nguồn lưu trữ: Tình báo Hoa Nam. [9]

Chúng ta thử so sánh quyền sống làm người giữa hai miền trước 1975. Việt Nam có hai chế độ khác biệt rõ ràng. Miền Nam có Việt Nam Cộng Hòa, người dân tự do phát biểu, phê phán chế độ, tín ngưỡng, tự do đi lại, tự do lập hội, biểu tình, thương mai, kinh doanh 18 ngành nghề, trừ nghề kinh doanh vũ khí người dân không được quyền, giáo dục học đường tư nhân, bệnh viện tư nhân, những tổ chức xã hội dân sự, báo chí tư nhân trên 50 tờ nhật báo, bán nguyệt san, đặc san. Nhà nước miền Nam lúc đó chỉ có 5 tờ nhật báo. Người dân có quyền giám sát nhà nước. Bầu cử hay ứng cử được xem là quyền thiêng liêng bất khả xâm phạm, tự do lập hội chống tham nhũng, chống tệ đoan xã hội, v.v…

Miền Bắc trước 1975, theo chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, người dân những tưởng tự do hơn hẳn chế độ miền Nam. Bây giờ mời họ biết miền Bắc của Bác Đảng không có gì, chỉ thực hiện tự do trên môi mép. Từ 1975 cho đến nay 2014, thử hỏi người dân cả nước sống dưới chế độ cộng sản có được như miền Nam trước 1975 không hay sống trong nỗi lo sợ từng giờ. Tuy nay, đất nước đã thống nhất, thế mà dân tộc Việt Nam vẫn chưa được quyền sống làm người. Mơ ước tự do của người dân còn xa, xa lắm bởi người dân bị trị quá lâu nên hóa ra hèn. Muốn hết hèn thì phải nhất quyết đứng lên đấu tranh xây dựng lại đất nước Việt Nam mới với tinh thần Dân Chủ Đa Nguyên.

Ngày nay, nhân dân cả nước cần biết vai trò, quyền sống làm người và giá trị của mình. Người dân có quyền giám sát và phê phán nhà nước. Các đảng phái khác nhau đều thuộc tổ chức xã hội dân sự. Đảng Cộng sản cũng vậy, đảng phái chỉ có đại biểu trong chính quyền nhà nước nhưng không đứng trên đầu Tổ quốc. Thế nhưng đối với tình trạnh đất nước hiện nay, người dân không có quyền gì cả, bởi đảng Cộng sản cai trị đất nước bằng thứ luật người ăn thịt người.

Phiền muộn nhất, người dân vẫn không biết “hội kín cộng sản” đã bí mật bán nước Việt Nam cho Trung Quốc. Quá nhiều trò dối trá của Hồ Chí Minh đã làm xuy bại đất nước. Thâm cung bí sử của họ Hồ nguyên gốc Hán đã được chúng tôi phơi bày. Thậm chí họ Hồ tự phong cha già dân tộc và người dân vẫn tiếp tục chấp nhận, không biết họ Hồ là một điệp viên kiệt xuất của tình báo Hoa Nam.

Từ xưa đến nay, danh tính thực sự của Hồ Chí Minh là gì, chỉ có vài người thẩm quyền trong đảng cộng sản mới biết nhưng họ giấu kín. Đảng cộng sản xem vận mệnh sống còn của đảng đứng trên sự tồn vong của đất nước. Đảng Cộng sản mạnh miệng công bố: "Mọi việc có đảng lo" và "Đảng còn đất nước còn". Lịch sử của Việt Nam ta đấy, mai này sẽ đi về đâu!

Hồ Chí Minh dâng đảo Bạch Long Vĩ cho Mao

Ngày 2 tháng 9 năm 1945, Hố Chí Minh đọc bản Tuyên ngôn độc lập tại Quảng trường Ba Đình. Cũng trong ngày này tại Bắc Kinh, Mao Trạch Đông tuyên bố:

‒ Việt Nam hoàn tòan sụp đổ, đảng cộng sản của ta đại thắng, Trung Quốc không bị thiệt hại nào đáng kể, lợi ích quốc gia sẽ đến từ ngày hôm này.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 092
Ngày 25 tháng 7 năm 1955, Hồ Chí Minh đến Bắc Kinh đàm phán vùng Vịnh Bắc Bộ. Mao Trạch Đông, Lưu Thiếu Kỳ, đưa Hồ Chí Minh vào lạc thú xem các màn trình diễn kịch nói (hát tuồng), chủ đề "Tháng 9" (nhấn mạnh ngày 2/9/1945), tại vườn hoa Trung Nam Hải. Bắc Kinh theo nghi thức ngoại giao, phân ngôi thứ tự "chủ-tớ" một khi ở nơi sinh hoạt công cộng, Hồ phải ngồi cách một khoảng xa vị trí của Mao. Nguồn: Tình báo Hoa Nam.

Sự kiện đen tối nhất của Việt Nam khởi đầu vào năm 1978. Mối quan hệ "Tình đồng chí, tình anh em" của Việt Nam và Trung Quốc đã đến lúc không khoan dung, không khoan nhượng. Trung Quốc nhanh tay tính sổ cả vốn lẫn lời. Trước sau gì đảng cộng sản Việt Nam cũng phải thanh toán cho ông chủ lớn. Trung Quốc có ý đồ lấy món nợ chiến tranh để trừng trị Hà Nội. Trong sổ nợ, trên trang đầu tiên, Trung Quốc ghi tính từ năm 1950-1978. Theo thuật cai trị của cộng sản, Bắc Kinh muốn Hà Nội khấu đầu (chịu làm "Chư hầu", bằng không Hà Nội bị "Chinh phạt"). Trung Quốc đã chi cho chiến tranh Việt Nam hơn 20 tỷ USD, tương đương khoảng 5.000 nghìn tỷ đồng nhân dân tệ, với thời giá năm 1978.

Năm 1950, Hồ Chí Minh đầu tư chiến tranh vào Việt Nam, ký hợp đồng vớ Trung Quốc để nhận viện trợ chống lại kẻ thù của cộng sản là miền Nam Việt Nam.

Năm 1978, Trung Quốc kết thúc viện trợ cho Cộng sản Việt Nam nhưng diễn biến lại không lấy gì tốt đẹp giữa hai quốc gia.

Thực chất Trung Quốc cản trở không cho phép Việt Nam thân Liên Xô. Họ viện cớthu hồi tất cả vốn, lời lãi đã viện trợ cho Việt Nam. Hành động này của Trung Quốc mang nặng tính chất oán thù giữa người cộng sản lẫn nhau, họ không còn đề cao "Tình đồng chí, tình anh em". Số nợ này được phân chia thành bốn giai đoạn:

1- 1950-1954, Trung Quốc thành lập đảng Cộng sản Đông Dương, viện trợ cho Việt Nam chống Pháp.

2- 1954-1964, sau khi miền Bắc Việt Nam tuyên bố độc lập, Trung Quốc viện trợ kinh tế, tài chánh, quốc phòng củng cố chế độ Cộng sản chủ nghĩa.

3- 1965-1973, Trung Quốc cung cấp viện trợ toàn diện cho Việt Nam để cướp chính quyền miền Nam Việt Nam .

4- 1973-1978, sau chiến tranh Trung Quốc viện trợ tái thiết cho Việt Nam và củng cố quyền lực của đảng cộng sản Việt Nam.

Trong 30 năm qua, Bắc Kinh buộc Việt Nam sống hòa mình theo ân nghĩa cổ của Trung Hoa, chủ yếu khía cạnh viện trợ và ngoại giao như sau:

Ngày 18 tháng 1 năm 1950. Trung Quốc công nhận ngoại giao và viện trợ:

A ‒ Trên trường quốc tế lần đầu tiên chính phủ Trung Quốc công nhận nước Cộng hòa Dân chủ Việt Nam. Trung Quốc sẵn sàng đối đầu với người Pháp tại Việt Nam.

Lưu Thiếu Kỳ mời đại sứ Việt Nam Hoàng Văn Hoan thông báo:

‒ Trung Quốc công nhận Cộng hòa Dân chủ Việt Nam, tôi tin rằng Pháp Quốc sẽ trì hoãn việc công nhận Trung Quốc, nhưng chúng ta không sợ.

Năm 1964, Hoa Kỳ bước vào cuộc chiến tranh Việt Nam, Trung Quốc lấy thái độ kiên quyết viện trợ cho Việt Nam nhiều hơn. Chẳng hạn, ngày 24 tháng 6 năm 1964, Mao Trạch Đông đã gặp Tham mưu Trưởng Quân đội Nhân dân Việt Nam, Tuóngg Văn Tiến Dũng và tuyên bố rằng:

"‒ …Đừng sợ sự can thiệp của Mỹ, một lần nữa không có gì hơn chiến tranh Triều Tiên, quân đội Trung Quốc đã một lần nữa được chuẩn bị, nếu cuộc phiêu lưu Mỹ đánh Bắc Việt, quân quân đội Trung Quốc đã từng có một quá khứ chiến đấu chống lại các lực lượng Mỹ …nhân dân Trung Quốc sẵn sàng, nếu Mỹ có khả năng gửi quân đội đến Việt Nam, Trung Quốc sẽ không xa lánh chiến tranh với Hoa Kỳ. Chúng tôi đi về hướng của các bạn, sẽ bước vào tham chiến vô điều kiện chống lại kẻ thù chung. Tất cả chúng ta cùng dòng suy nghĩ chiến đấu. Người dân Trung Quốc sẽ cung cấp tất cả vật liệu chiến đấu cho nhân dân Việt Nam, và mọi viện trợ vật chất cần thiết, bao gồm vũ khí. Nguyên tắc của viện trợ là không cần bạn yêu cầu, chúng tôi đã đưa ra sáng kiến viện trợ này nằm trong bàn tay của bạn….".

B ‒ Từ 1950-1978, ngoài thời kỳ chiến tranh Việt Nam chống Pháp, còn có một loạt tổng viện trợ giúp đào tạo cán bộ đảng, xây dựng cơ sở đảng. Trung Quốc đã cung cấp 203.6845 triệu nhân dân tệ (RMB). Trong đó: Viện trợ các tài liệu chung lên đến 100.6742 triệu nhân dân tệ, chiếm tổng viện trợ 50% , bao gồm thực phẩm 5.000.000 tấn, 2.000.000 tấn dầu, ô tô 35.000,600 tàu tuần tra, các khoản viện trợ quân sự trên 49.667.900.000 nhân dân tệ, chiếm viện trợ trong tổng số 24% , bao gồm súng 2.138.000 (khá), 70.000 pháo phòng không, 1.240.000.000 đạn dược, 18.070.000 bộ quân dụng, 176 tàu chiến, 552 xe tăngđổ bộ, 320 xe bọc thép, hơn 170 máy bay, 18.240 tấn thuốc nổ, 65.000 động cơ điện, 35.000 vô tuyến điện, 11.170.000 quân trang cho những đơn vị binh chủng... có khả năng trang bị cho 200 triệu người, tương đương khoảng 4,26 tỷ nhân dân tệ. Viện trợ theo kế toán sơ khởi 36.261.900.000 nhân dân tệ, chiếm tổng viện trợ 18% , còn có những viện trợ đặc biệt, đã thành lập từ 339 đơn vị đến 450 đơn vị Sư đoàn.

Kể cả viện trợ xây dựng các nhà máy công nghiệp nặng, bệnh viện, viện nghiên cứu của bộ thiết bị; trợ cấp tiền mặt 635 triệu nhân dân tệ, chiếm trong tổng số8%. Đặc biệt, tình trạng thiếu ngoại hối của Trung Quốc trong các trường hợp, hàng trăm triệu đô-la ngoại tệ viện trợ cho Việt Nam sử dụng cho đoàn quân cơ giới.

C ‒ Ngày 16 tháng 5 năm 1965, Hồ Chí Minh và Mao hẹn gặp nhau tại Trường Sa, trong buổi đàm phán Mao Trạch Đông đã nhắc nhở Hồ:

‒ Đảng của bạn và chính phủ Việt Nam phải có quyết định triển khai thêm quân đội từ phía sau ra phía trước, đẩy quân chính qui hoạt động nhiều hơn, nếu khôngviệc hỗ trợ hậu cần phía sau sẽ bị ảnh hưởng.

Hồ chí Minh biết ý của Mao muốn đề cập đến chiến thuật biển người, (Mào thà lấy đất bỏ người), và yêu cầu Mao:

‒ Về các khía cạnh hậu cần, Trung Quốc có thể làm một số lĩnh vực đắc lực hơn nữa, quân chính qui Việt Nam-Trung Quốc nhất định tin tưởng vào hậu cần, do đó Việt Nam có thể huy động quân đội tiến lên phía trước như Chủ tịch đã dạy.

Mao Trạch Đông lập tức đồng ý. Ngày 09 tháng 6 năm 1965, Trung Quốc viện trợ phù hợp với các yêu cầu của Hồ Chí Minh. Trung Quốc liên tục gửi những Sư đoàn phòng không, kỹ thuật, đường sắt, hậu cần và những binh chủng quân đội khác tiến vào Việt Nam để thực hiện đường lối quân sự của Mao, cuộc viện trợ này kết thúc từ tháng 3 năm 1968. Tuy nhiên quân số viễn chinh thực sự của Trung Quốc đang đóng quân trong lãnh thổ Việt Nam không được tiết lộ; chỉ biết, từ 17 triệu quân binh có thể nâng cao đến 32 triệu quân, cụ thể nhất trong lãnh thổ Việt Nam đã có13 quân đoàn.

Con số viện trợ của Trung Quốc hỗ trợ quân đội cho Việt Nam đã vượt ngoài kỷ lục, chưa từng có trong quân sử chiến tranh, bao gồm số lượng lớn pháo binh, có hơn 4.150 cao xạ phòng không. Dự kiến bắn hạ 1707 máy bay Mỹ, 1608 tù binh. Quân đội Trung Quốc lấy quyết định hỗ trợ kỹ thuật xây dựng hơn 1250 pháo đài, 1370 chiến hào, và những công sự khác nhau, xây dựng lại đường chiến lược 7, dài 1.206 km; đường sắt mới117 km.

D ‒ Năm 1968, Trung Quốc hỗ trợ vận chuyển miễn phí lần thứ 2, gồm 178 chuyến tàu hỏa, giúp Liên Xô và các nước Đông Âu tham chiến tại Việt Nam, chuyên chở trên 576.523 tấn hàng cung cấp cho nhà nước Cộng sản Việt Nam. Vận tải lần thứ 3, hơn 185 chuyến tàu hỏa, tổng cộng 630.000 tấn hàng. Trung Quốc hoàn toàn miễn phí vận chuyển 138 triệu nhân dân tệ.

Theo thống kê, kế toán của Trung Quốc, vật tư chi tiêu quân sự đã trực tiếp chuyển vào Việt Nam, tổng cộng hơn 20 tỷ USD, theo kế toán hiện có khoảng 5 nghìn tỷ nhân dân tệ RMB, (Chú ý: chuyển đổi USD so với vàng trước những năm 1980 giá là $ 35/lạng vàng (ounce), và bây giờ giá là $ 1,600/lạng vàng (oz). Tỷ giá nhân dân tệ đô la hiện tại là $ 1=6,2 nhân dân tệ). Trong sự trợ giúp tổng thể, ngoài vay không lãi khoảng 1,4 tỷ nhân dân tệ của Trung Quốc. Ngay cả sự hỗ trợ thanh toán và cho vay, phía Trung Quốc cũng có thể giảm nhẹ lãi để giảm bớt gánh nặng cho Việt Nam.

Ví dụ, giữa tháng 7 năm 1965, khi Hồ Chí Minh đã ký kết "Hiệp định về viện trợ kinh tế và kỹ thuật của Trung Quốc đối với Việt Nam" (中国给予越南经济技术援助的协定).

Những năm 1963, Trung Quốc đã cho Hồ Chí Minh vay 100.000 tấn ngũ cốc, từ năm 1963-1965. Hồ Chí Minh vay thêm 196.500 tấn ngũ cốc, và phân bón 88.600 tấn. Ngoài ra Trung Quốc viện trợ cho Hồ Chí Minh, 3.400 tấn ngũ cốc, 18.600 tấn phân bón, tổng cộng trước sau lên tới 106 triệu nhân dân tệ.

GiacHandotphanhaNam-HuynhTam 093
Hồ Chí Minh bí mật liên hệ với các tướng lãnh Trung Quốc đến đảo Mã Bạch Sơn viếng thăm bộ chỉ huy viện trợ quân sự tại căn cứ Quân khu Nam Hải. (Từ trái sang) Đại tướng Vi Quốc Thanh, Hồ Chí Minh, Thiếu tướng Trương Nhật Thanh (张日清) Bí thư tỉnh ủy Nam Ninh, Thiếu tướng Hà Đình Nhất (何廷一) Chủ tịch tỉnh Quảng Châu. Nguồn: Tình báo Hoa Nam.



 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email  Thảo luận


Những nội dung khác:




Lên đầu trang

     Tìm kiếm 

     Tin mới nhất 
Nhận được tin vui viện trợ Mỹ được Hạ Viện chấp thuận, quân Ukraine tổng phản công đánh bom tàu ​​cứu hộ lâu đời của Nga ở Crimea
Bí mật 30-4 chưa bao giờ tiết lộ : Quân đội Mỹ và VNCH suýt bắn nhau tan nát vào giờ chót Vì Bị Bỏ Rơi
Viết về ngày Quốc Hận, 30-4-1975
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế
Ukraine trước nguy cơ bị đảng Cộng Hòa của Trump bỏ rơi như VNCH thời TT Ford!
Nhiều nước thế giới cấm công dân miền Bắc CHXHCNVN nhập cảnh!
Tưởng niệm tháng tư 75
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến
Tưởng niệm cuộc chiến với đại cường TQ anh em môi hở răng lạnh sông liến sông núi liền núi
Tỷ lệ dân số độc thân Việt Nam và Đông Nam Á

     Đọc nhiều nhất 
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin [Đã đọc: 648 lần]
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến [Đã đọc: 641 lần]
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt [Đã đọc: 626 lần]
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế [Đã đọc: 555 lần]
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ [Đã đọc: 526 lần]
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng [Đã đọc: 517 lần]
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học [Đã đọc: 509 lần]
Tưởng niệm tháng tư 75 [Đã đọc: 495 lần]
Ukraine trước nguy cơ bị đảng Cộng Hòa của Trump bỏ rơi như VNCH thời TT Ford! [Đã đọc: 479 lần]
Nhiều nước thế giới cấm công dân miền Bắc CHXHCNVN nhập cảnh! [Đã đọc: 441 lần]

Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ

Bản quyền: Vietnamville
Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Tân Văn.