Phát hiện này dấy lên câu hỏi có chăng người ngoài hành tinh thực sự tồn tại? |
Tờ Pravda (Sự thật) của Nga cho biết, một nhóm các nhà nhân chủng học đã tìm thấy những ngôi mộ được chôn cất bí ẩn trong khu rừng gần thành phố Kigali Rwanda.
Trưởng nhóm nghiên cứu tin rằng, những xác chết này có thể là của người ngoài hành tinh, chết do các thảm họa thiên tai và dịch bệnh từ trái đất.
Theo các nhà khoa học, họ đã bị chôn vùi ít nhất 500 năm trước đây.
Các nhà nghiên cứu đã khảo sát kỹ phần còn lại của khu rừng cổ này, nhưng cuối cùng cũng không tìm thấy dấu hiệu của sự sống con người. Có khoảng 40 ngôi mộ với khoảng 200 "sinh vật khổng lồ" được chôn cất cẩn thận.
Các "sinh vật" này có chiều cao 7feet và cơ thể kỳ dị với cái đầu quá lớn, không có miệng, mũi hoặc mắt. Các nhà nhân chủng học tin rằng các sinh vật này là thành viên của một nhòm người ngoài hành tinh hạ cánh, có thể bị hủy diệt bởi một số virus trên mặt đất mà họ không có miễn dịch.
Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu đã không tìm thấy hay phát hiện ra bất cứ dấu vết tàu vũ trụ đổ bộ hoặc các mảnh vỡ nào
Bí ẩn hiện tượng Luân hồi (Phần 1)
Gần đây người Kogi cũng đã lên tiếng một lần nữa về việc này, và họ nói như khóc, hy vọng thế nhân mau thức tỉnh trước khi quá muộn.“Những người tin vào tâm linh giống như chúng ta, đều biết rằng sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại và tương lai chỉ là một thứ ảo ảnh dai dẳng ngoan cố mà thôi”.
Albert Einstein
Luân hồi là một chủ đề thu hút rất nhiều sự quan tâm, nhưng cũng rất khó nghiên cứu.
Năm 1882, các học giả và các thành viên của nhiều tổ chức tâm linh đã cùng nhau thành lập Hội nghiên cứu Tâm linh ở London. Một trong những mục tiêu chính của họ là nghiên cứu, mô tả và công bố những hiện tượng chứng tỏ sự tồn tại của cuộc sống sau cái chết của thân xác.
Từ năm 1882 tới năm 1930, các thành viên người Pháp và Ý của Hội đã phát hiện ra một số người có thể nhớ lại những việc họ đã làm trong các tiền kiếp của mình. Một số trường hợp đã được nghiên cứu trong thời gian dài và tỏ ra rất thuyết phục.
Dưới đây là một số trong hàng ngàn nhà khoa học đã nghiên cứu hiện tượng Luân hồi và kết luận rằng sự Luân hồi tái sinh là có thật.
Nhà thôi miên Albert de Rochas
Albert de Rochas (20/5/1837- 2/9/1914) là một sỹ quan chỉ huy quân đội Pháp, đồng thời là một trong những nhà nghiên cứu tâm linh xuất chúng nhất của nước Pháp. Ông nổi tiếng với những nghiên cứu về thôi miên, Luân hồi, và các hiện tượng dị thường. Ông từng là tùy viên Bộ tham mưu quân đội Pháp trong suốt cuộc chiến tranh Pháp-Phổ, và là hiệu trưởng của trường Bách Khoa Paris. Nhưng thật kỳ dị rằng, một số người đã buộc ông phải từ chức chỉ vì ông quan tâm các nghiên cứu đó.
Một kỹ thuật thường được sử dụng trong nghiên cứu hiện tượng đầu thai Luân hồi là thôi miên. Đại tá Albert de Rochas là người đầu tiên sử dụng một phương cách có hệ thống để khiến các đối tượng được thôi miên nhớ lại những kỷ niệm trong các tiền kiếp của họ. Rochas thấy rằng ngay cả khi đối tượng không quan tâm tới hiện tượng đầu thai, họ vẫn có thể nhớ được những kỷ niệm của mình từ kiếp trước. Rochas đã tóm tắt các phát hiện của ông trong một tờ báo uy tín ở Pháp, xuất bản năm 1905.
Nhà thôi miên Morey Bernstein
Từ trái sang phải: Morey Bernstein với chiếc máy thu âm các cuộc thôi miên, bìa cuốn sách “Tìm kiếm Bridey Murphy”, và một ca thôi miên của ông.
Năm 1956, nhà thôi miên Morey Bernstein đã xuất bản cuốn sách nổi tiếng nói về sự Luân hồi “Tìm kiếm Bridey Murphy”. Trong đó Bernstein đã trình bày một trong những trường hợp thôi miên của mình. Độc giả và các nhà nghiên cứu đều bị cuốn hút mạnh mẽ bởi những khám phá mới lạ của ông về hiện tượng Luân hồi, khiến phương pháp điều trị bệnh bằng thôi miên bắt đầu nở rộ ở Hoa Kỳ cũng như nhiều nơi khác trên thế giới.
Sự hoan nghênh rộng rãi mà độc giả dành cho cuốn sách này chỉ ra rằng công cuộc nghiên cứu hiện tượng Luân hồi đã tìm thấy một địa vị thích đáng trong nền khoa học phương Tây hiện đại, và dọn đường cho những cuộc nghiên cứu sâu hơn sau này về sự Luân hồi.
Tiến sỹ Y khoa: Ian Pretyman Stevenson
Tiến sỹ Y khoa Ian Pretyman Stevenson (31/10/1918 – 8/2/2007) là giáo sư bác sỹ tâm thần học rất nổi tiếng, giảng dạy tại Đại học Virginia. Ông từng là giám đốc Ban Nghiên cứu Nhân cách, từng là trưởng Bộ môn Nghiên cứu Tri giác tại Đại học Virginia, chuyên nghiên cứu các hiện tượng dị thường.
Tiến sỹ Stevenson đã cống hiến cả đời mình để nghiên cứu sự Luân hồi. Trong suốt hơn 40 năm, trung bình mỗi năm ông đã đi một đoạn đường 89.000 cây số vòng quanh trái đất để khảo sát các trường hợp nghi vấn Luân hồi. Tổng cộng ông đã ghi nhận trên 3.000 trường hợp Luân hồi tái sinh từ khắp nơi trên thế giới, và trình bày các bằng chứng đó một cách hệ thống, khoa học và hết sức chi tiết. Ông cũng đã xuất bản 10 cuốn sách và rất nhiều tài liệu nghiên cứu, phần nhiều trong số đó đã được các nhà nghiên cứu khác xem là kinh điển trong lĩnh vực nghiên cứu Luân hồi.
Tiến sỹ Ian Pretyman Stevenson. Trang bìa cuốn sách “Những đứa trẻ nhớ được tiền kiếp” (1987)
Các nhà nghiên cứu thường xuyên trích dẫn các sách và bài viết của ông trong các ấn phẩm của họ. Sự nghiêm túc, tác phong thận trọng, và địa vị học thuật xuất sắc của Stevenson đã khiến ông cùng với các nghiên cứu của ông về sự Luân hồi rất được xem trọng.
Stevenson là tác giả của nhiều cuốn sách, trong đó có Hai mươi trường hợp gợi ý Luân hồi (1974), Những đứa trẻ nhớ được tiền kiếp (1987), Luân hồi và Sinh học (1997), và Các trường hợp Luân hồi của người Châu Âu (2003)… Năm 1960, ông đã xuất bản một tài liệu rất có giá trị và đoạt giải thưởng khoa học, có tựa đề “Bằng chứng về các ký ức tiền kiếp” trên Tạp chí Nghiên cứu tâm linh Hoa Kỳ. Bài viết này được xem là khúc dạo đầu cho các nghiên cứu hiện đại về sự Luân hồi ở các nước phương Tây.
Các trường hợp mà tiến sỹ Stevenson nghiên cứu tập trung vào những đứa trẻ nhớ được tiền kiếp một cách tự nhiên, không cần phải qua thôi miên. Trong mỗi trường hợp, ông ghi chép lại một cách hệ thống các lời nói và hành vi của đứa trẻ. Sau đó ông cố gắng xác định người đã chết theo những gì mà đứa trẻ nhớ được. Rồi ông kiểm tra các sự việc từng xảy ra đối với người quá cố, để xác minh xem chúng có phù hợp với trí nhớ của đứa trẻ hay không. Sau khi sử dụng các phương pháp xác định gian lận để kiểm tra một cách kỹ lưỡng, ông ghi chép lại hồ sơ sự việc. Ông đặc biệt quan tâm đến các vết chàm và dị tật bẩm sinh (nếu có) ở trẻ mà phù hợp với các vết thương và vết sẹo trên người chết (có hồ sơ y tế xác nhận). Phương pháp mà ông áp dụng với hàng ngàn trường hợp là rất chặt chẽ và nghiêm ngặt.
Tiến sỹ Y khoa: Morris Netherton
Tiến sỹ Morris Netherton đã có hơn 30 năm kinh nghiệm lâm sàng về các Phương thức Điều trị thay thế. Ông xuất bản cuốn sách “Liệu pháp tiền kiếp” vào năm 1978, là cuốn sách đầu tiên trong lĩnh vực Điều trị hồi quy (một biến thể của phương pháp điều trị nhờ tìm hiểu tiền kiếp của bệnh nhân). Kể từ đó ông đã viết hai cuốn sách nữa và rất nhiều bài viết cho sách giáo khoa đại học, tạp chí, và nhiều tờ báo.
Tiến sỹ Netherton đã thành lập các Học viện giảng dạy tại Hoa Kỳ, Đức, Hà Lan, Thụy Sĩ, Brazil, Canada, và Ấn Độ. Các lý thuyết của ông được dạy ở các lớp Đại học tại Sao Paulo (Brazil), và Kohn (Đức).
Tiến sỹ Netherton từng là Giám đốc Chương trình can thiệp khủng hoảng trong các Trung tâm giam giữ trẻ vị thành niên, trong thời gian đó ông tham gia nghiên cứu phương thức điều trị ngắn hạn cho các trẻ em mà gia đình có vấn đề.
Đã có hẳn một bộ phim tài liệu “Walking After Midnight” để tuyên dương Tiến sỹ Netherton và các tác phẩm của ông về các nghiên cứu hiện tượng Luân hồi trong thế giới phương Tây. Ông đã xuất hiện trên các chương trình truyền hình nổi tiếng Hoa Kỳ như: Tom Snyder Interviews, The Allan Thicke Show, Good Morning America. Ông cũng được vinh danh trong các tạp chí nổi tiếng toàn cầu như Time, McCall, Tâm lý học Ngày nay, New Age Journal, The Los Angeles Times, cũng như các tờ báo và các tạp chí định kỳ khác.
Các sách của Tiến sỹ Netherton đã được dịch sang tiếng Đức, Hà Lan, Pháp, Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha.
Hiện nay trên thế giới càng ngày càng có nhiều nhà khoa học danh tiếng quan tâm nghiên cứu hiện tượng Luân hồi chuyển kiếp, và sự Luân hồi đã được hiểu như là một sự thật khách quan không thể phủ nhận. Tuy nhiên người ta lại tỏ ra thờ ơ không hề biết tới điều này.
Sự thờ ơ và vô cảm đã trở thành căn bệnh nan y của loài người, là biến tướng của lòng ích kỷ và sự vô tri. Đó là một trong những dấu hiệu của sự diệt vong mà vô số lời tiên tri đã cảnh báo. Gần đây người Kogi cũng đã lên tiếng một lần nữa về việc này trong lo lắng đau buồn, hy vọng thế nhân thức tỉnh trước khi quá muộn.
Minh Trí
UFO xuất hiện ở Nga
Theo các đoạn video đăng trên YouTube, hôm 2/7 người ta đã quay phim được một vài quả cầu trên bầu trời phía đông bắc Mátxcơva, và vào ngày 3/7 trên bầu trời Uglich về phía bắc của thủ đô Mátxcơva nước Nga.
Ngày 02 Tháng 7, quan sát thấy vật thể bay lạ không xác định (UFO) ở Mátxcơva
Sáu nguồn ánh sáng màu hồng được nhìn thấy đang bay theo đội hình ở phía đông bắc Mátxcơva. Video này được một cư dân mạng đưa lên YouTube, cảnh quay từ một tòa nhà cao tầng hôm thứ 7.
Lúc đầu, một số điểm sáng khá gần mặt đất, có lẽ là ở phía trên khu Công viên quốc gia Losiny Ostrov, nhưng sau đó bay cao lên và di chuyển xa dần, cuối cùng biến mất.
Thuê bao YouTube này cũng đã đăng tải một video về các UFO tương tự được nhìn thấy ở cùng khu vực này vào ngày mùng 4 tháng 4.
Cảnh quay đó được đăng YouTube, quay những UFO quan sát thấy phía trên Uglich, khoảng 340km về phía bắc Mátxcơva. Video đăng ngày 3 Tháng 7 này cho thấy một số quả cầu nhỏ trên bầu trời, di chuyển từ từ theo đội hình.
10 chiếc đĩa bay của người trái đất
Thông thường các đĩa bay gắn với UFO, chữ "U" trong đó có nghĩa là "không xác định." Nhưng hình dạng đĩa bay không phải là ‘đặc sản’ của người ngoài hành tinh: có khá nhiều đĩa bay trên trái đất hoàn toàn được xác định, với thiết kế ít nhiều có dạng hình tròn hoặc hình chiếc đĩa.
Chúng tôi có danh sách 10 chiếc đĩa bay, mỗi chiếc trong số đó đều nằm ngoài khả năng tưởng tượng của chúng ta. Ở đây, không có hình ảnh nào là mơ hồ không rõ ràng: đây là tất cả những thiết kế thật mà thực sự đã tồn tại.
1. Đĩa bay Couzinet RC360 Aerodyne
(Ảnh 1/14)
Một người Pháp là René Couzinet đã thiết kế chiếc đĩa bay này với hai đĩa xoay ngược chiều nhau quanh chu vi của thiết bị bay. Mỗi đĩa có 50 cánh quạt để tạo sức nâng và điều khiển.Người lái ngồi dưới khoang bong bóng kính ở giữa, và 6 động cơ tua bin phản lực gắn vào trong thân máy cung cấp lực nâng trong khi động cơ bên dưới đẩy về phía trước. (Ảnh 1/14)
(Ảnh 2/14)
(Couzinet, tiếpMột mô hình tỉ lệ 3/5 làm bằng gỗ với những bộ phận trông như cánh tuabin được thiết lập và thử nghiệm, nhưng dự án đã mất tài trợ trước khi một nguyên mẫu có thể được hoàn thiện.
2. Đĩa bay Lenticular Reentry Vihicle
(Ảnh 3/14)
Các tài liệu chính phủ Mỹ giải mật năm 2000 tiết lộ vào những năm 60, quân đội Mỹ đang nghiên cứu một phương pháp để phóng tên lửa hạt nhân từ quỹ đạo nhờ một chiếc đĩa bay có người lái được gọi là đĩa bay Lenticular Reentry Vihicle, hoặc gọi tắt là đĩa bay LRV. Được gắn trên đỉnh của một tên lửa thông thường, đĩa bay LRV có thể ở 6 tuần trong quỹ đạo trong khi hỗ trợ một nhóm phi hành đoàn gồm bốn người, dựa vào hình dạng chiếc đĩa để tán xạ nhiệt khi trở về trái đất, và hoạt động như một chiếc cánh để lượn xuống bãi đáp.(Hình ảnh 3/14)
(Ảnh 4/14)
(LRV, tiếp)Hiện chưa có xác nhận đĩa bay LRV đã từng bay hay chưa, nhưng các tài liệu cho thấy một nguyên mẫu có thể đã rơi khi thử nghiệm từ một quả bóng bay ở độ cao lớn, và một số người nghĩ rằng đĩa bay LRV có thể đã rơi ở vùng thử nghiệm tên lửa Australia hồi năm 1966.
3. Đĩa bay EKIP
(Ảnh 5/14)
< object data="http://www.youtube.com/v/cThIbDONerI" width=425 height=350 type=application/x-shockwave-flash>< /object>
Động cơ phản lực bên trong một phần đẩy hướng xuống, tạo ra "đệm" khí vừa giúp cho khả năng nhấc lên và vừa hoạt động như bộ phận hạ cánh. Phiên bản đĩa bay 300 tấn chở được 100 tấn hàng hoặc hành khách sẽ có thể cất cánh trong khoảng 500m trên cỏ hoặc nước, và nó được xem là có hiệu quả gấp đôi một máy bay thông thường. Mô hình tỉ lệ này đã bay thành công và có một mẫu thử nghiệm kích thước thật ở một nhà để máy bay nào đó, chờ đợi nguồn tài trợ thêm.
4. Đĩa bay Locomo Sky Thermoplan
(Ảnh 6/14)
< object data="http://www.youtube.com/v/EPDefsTQ6hY" width=425 height=350 type=application/x-shockwave-flash>< /object>
Chiếc thermoplan là một loại khí cầu nhỏ hình đĩa bay, với sự khác biệt chính: thay vì được đổ đầy khí helium, chiếc thermoplan lại chứa không khí có thể được làm nóng hoặc làm mát bằng động cơ của nó để cung cấp sức nâng động lực, giống như một quả bóng bay khí nóng.Tính năng của đĩa bay này cho phép nó ổn định ngay cả khi gió lớn, và thiết kế có khả năng vận chuyển lên đến 600 tấn hàng hoặc 11000(!) hành khách. Từ năm 2009, một công ty của Nga đã có ít nhất một nguyên mẫu đĩa bay thermoplan bay được, và họ được báo cáo là đang xây dựng một phi đội gồm những chiếc đĩa bay này để vận chuyển hàng hóa nặng.
5. Đĩa bay Moller M200 Volantor
(Ảnh 7/14)
< object data="http://www.youtube.com/v/3MwxVAZuFOs" width=425 height=350 type=application/x-shockwave-flash>< /object>
Chiếc M200 Moller đã thực sự cố gắng để trở thành chiếc ô tô bay bạn muốn, nhưng không đạt được.Tám quạt ngầm có thể đặt thiết bị này vào trạng thái lơ lửng trên mặt đất, nhưng những câu hỏi về tính an toàn, hiệu quả và khả năng kiểm soát và lịch giao hàng khiến M200 vẫn mãi ở giai đoạn nguyên mẫu. Hiện giờ có vẻ như M200 sẽ được biến thành thiết bị bay Nuera , một chiếc xe bay trên mọi địa hình với độ cao tối đa là khoảng hơn 3m.
6. Laser Lightcraft (đĩa bay Laze nhẹ)
(Ảnh 8/14)
< object data="http://www.youtube.com/v/5_9ac-w4DW8" width=425 height=350 type=application/x-shockwave-flash>< /object>
Laser Lightcraft là đĩa bay không sử dụng bất kỳ động cơ đẩy nào mà chỉ dựa vào một tia Laze trên mặt đất cung cấp lực đẩy. Năng lượng từ tia Laze phản chiếu xung quanh các cạnh của đĩa bay, tập trung năng lượng để làm nóng không khí với nhiệt độ cao hơn 5 lần so với bề mặt của mặt trời. Sau đó, không khí phát nổ, đẩy đĩa bay lên cao và về phía trước. Theo lý thuyết, hệ thống này hoạt động tốt đủ để trở thành một đĩa bay nhẹ chở được hành khách hoặc hàng hóa đi bất cứ nơi nào trên thế giới trong chưa đến một giờ, hoặc bay lên quỹ đạo. Các nguyên mẫu tỉ lệ nhỏ đã bay nhiều năm nay, và chúng ta thực sự chỉ là đang chờ đợi một tia laze đủ lớn để đẩy được những đĩa bay lớn trong thực tế.
7. Máy bay Coandă Effect.
(Ảnh 9/14)
< object data="http://www.youtube.com/v/ggUIJDgkSSs" width=425 height=350 type=application/x-shockwave-flash>< /object>
Hiệu ứng Coandă là hiệu ứng khi không khí di chuyển qua bề mặt cong. Người ta đã sử dụng hiệu ứng Coandă để thiết kế các đĩa bay loại này, dùng không khí bay qua bề mặt cong để tạo ra lực nâng. Trong hình, thiết bị này (một nguyên mẫu năm 1963 từ Astro Kinetics) có một động cơ bên dưới đĩa bay thổi không khí hướng xuống và giúp đĩa bay cất cánh. Gần đây hơn, các thiết kế đĩa bay Coandă cập nhật mới đã được sử dụng chế tạo các thiết bị bay không người lái (UAV).
(Ảnh 10/14)
8. Avro Project Y, Canada Dự án Avro Project Y, Canada là sự cố gắng thử nghiệm từ một máy bay phản lực chiến đấu cất và hạ cánh thẳng đứng, sử dụng động cơ phản lực để quay một tuabin lớn bên trong thân của thiết bị bay này. Các ống dẫn bên trong khung đĩa bay hướng luồng không khí từ các tua-bin về phía sau nhằm cung cấp lực đẩy.
(Ảnh 11/14)
Avro Project Y, Canada (tiếp theo)Phiên bản trong hình trên có tên mã là "Spade", nhưng một phiên bản tiếp theo (có tên mã là "Omega") có những cánh phía sau bị cắt làm cho thiết bị giống hình dạng một chiếc đĩa bay hơn.Nó có thể chọn cất cánh theo chiều thẳng đứng bằng cách đứng thẳng, và được cho là có tốc độ tối đa 1.500 mph, nhưng kinh phí cho dự án bị cắt giảm vào năm 1953 trước khi một nguyên mẫu bay lên khỏi mặt đất.
(Ảnh 12/14)
9. Đĩa bay Avro Project SilverbugQuân đội Mỹ khá lạc quan về hình dạng UFO, và năm 1954 họ đã tài trợ cho thiết bị bay được gọi là Project Silverbug. Đĩa bay Silverbug được thiết kế bay nhanh hơn vận tốc âm thanh 3,5 lần, lên đến độ cao khoảng 30km, sử dụng 6 động cơ phản lực cánh quạt để lái bộ cánh chính.
(Ảnh 13/14)
(Avro Project Silverbug, tiếp)Một giàn thử nghiệm động cơ (có tên là "Viper") được xây dựng trong một hầm bảo vệ bằng thép dày khoảng 0,6cm và kính chống đạn, tuy nhiên giàn khoan này được chứng minh là rất nguy hiểm nên không ai muốn đi tới bất kỳ khu vực nào gần nó.Cuối cùng trong năm 1956 một cuộc thử nghiệm động cơ "gần chết người" và tai hại đã thuyết phục mọi người rằng dự án Silverbug sẽ không đi đến đâu cả
(Ảnh 14/14)
10. Đĩa bay AvrocarAvro không có gì liên quan tới đĩa bay cả.Vào năm 1959, họ đưa ra một nguyên mẫu cho một thiết bị bay nhỏ hơn gọi là Avrocar, dựa trên ba động cơ phản lực để cung cấp năng lượng cho một tua-bin lớn đẩy không khí ra ngoài và hướng xuống quanh gờ của chiếc đĩa bay. Mặc dù thực tế là chiếc đĩa bay Avrocar có xu hướng tự tan chảy do khí thải của chính nó, cho tới năm 1961, quân đội Mỹ vẫn tiếp tục hy vọng rằng thiết bị này sẽ thay thế được xe Jeep, tuy nhiên chương trình đã bị hủy bỏ sau khi mẫu thử nghiệm không bay lên được quá 1m khỏi mặt đất.
Theo Beforeitsnews, Dvice