Tội ác diệt chủng dân tộc: VC rước Tàu đầu độc dân Việt trong âm mưu Hán hóa VN
24.04.2016 12:13
Vụ cá chết hàng loạt tại bốn tỉnh miền Trung Việt Nam là "hi hữu" và nguyên nhân có thể vì “chất cực độc”, nếu người ăn phải cũng sẽ bị nhiễm độc, một chuyên gia về độc học môi trường nói với BBC Tiếng Việt.
Hôm 24/4, Giáo sư, Tiến sỹ khoa học Lê Huy Bá, nguyên Viện trưởng Viện Khoa học Công nghệ và Quản lý Môi trường thuộc Đại học Công nghiệp Thành phố Hồ Chí Minh nói với BBC:
“Những loại có thể làm cho cá chết thủy sản ven biển chết nhanh và nhiều như vậy chỉ có thể là chất độc và cực độc”.
“Các chất này phải hòa tan được trong nước và di chuyển nhanh, khả năng lắng tụ kém nên hòa tan, di chuyển và gây ảnh hưởng trong cả vùng lớn, nhờ có dòng chảy hải lưu đưa chất độc từ Hà Tĩnh về Quảng Bình, Quảng Trị, Huế lan tỏa nhanh như vậy," nhà khoa học nói thêm.
Tình trạng cá chết được ngư dân phát hiện tại vùng biển tại Kỳ Anh, Hà Tĩnh) từ hôm 6/4 và những ngày sau tiếp diễn tại tỉnh Quảng Bình, sau đó liên tục lan vào vùng biển các tỉnh Quảng Trị, Huế.
Các loài cá chết dạt vào bờ được cơ quan chức năng ghi nhận “đều sống ở tầng đáy và vùng biển gần bờ”.
Ngày 22/4, một người dân lặn biển đã tìm thấy đường ống xả thải hóa chất dưới đáy biển. Ngư dân Nguyễn Xuân Thành nói với báo Thanh Niên ngày 22/4:
“Tôi thấy đường ống này phun nước rất mạnh. Nước phun từ đường ống ra có màu vàng đục, nhừa nhựa, mùi hôi thối, khi ngửi thì cảm thấy rất ngạt thở".
Tuy nhiên, sau đó Thứ trưởng Bộ Tài Nguyên và Môi trường Võ Tuấn Nhân nói trên Vietnamnet rằng:
"Việc báo chí thông tin người dân lặn biển để tìm nguyên nhân khiến dư luận hiểu nhầm rằng Formosa xả trộm bằng đường ống khổng lồ dưới đáy biển. Tôi khẳng định Formosa được phép xả thải".
Cho tới hiện tại, công ty nằm trong tâm điểm nghi vấn gây ra thảm họa chết cá dọc bờ biển miền Trung Việt Nam là Công ty TNHH Gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh, thuộc tập đoàn Formosa Đài Loan, hoạt động tại Khu kinh tế Vũng Áng, tỉnh Hà Tĩnh.
Hiện tượng cá chết hàng loạt bắt đầu từ khu vực Vũng Áng của tỉnh Hà Tĩnh, sau đó lan rộng xuống nhiều tỉnh lân cận.
"Gây độc kinh khủng"
Trước đó, báo Tuổi Trẻ đăng báo cáo của Sở NN&PTNT tỉnh Thừa Thiên - Huế cho biết qua phân tích, “Cả nước biển lẫn nước đầm Lăng Cô đều bị ô nhiễm, nồng độ PO4 (chỉ tiêu phú dưỡng) ở tầng đáy gấp đôi chỉ số cho phép, làm tăng độ pH trong nước, nhiều khả năng đây là nguyên nhân làm cá chết hàng loạt.”
Tuy nhiên, khi trao đổi với BBC Tiếng Việt, Giáo sư Bá giải thích: “Nói đến chỉ số phú dưỡng là nói đến tổng lượng NP – lân, khi chỉ số này lớn hơn 16 thì khi đó khả năng phú dưỡng nhiều, khi đó, lượng oxy thấp. Nhưng ở đây thì không phải. Cá chết ở đây là do độc chất chứ không phải là do thiếu oxy.”
“Trong hồ thì có thể có chuyện phú dưỡng làm cá chết, nhưng nếu là ven biển thì không thể vì biển là môi trường giao lưu, có gió và sóng, lượng oxy không thiếu hụt như vậy, mà chắc chắn là chất cực độc, từ mức trung bình trở lên, nên mới gây chết nhanh như vậy.” – Ông Bá nói.
Sáng 24/4, báo Tuổi Trẻ tường thuật Tổng cục Môi trường xác định Formosa súc xả đường ống nhưng không thông báo cho địa phương.
Khi phân tích danh sách các hóa chất mà Formosa mua để súc xả đường ống xả thải, Giáo sư Lê Huy Bá nói: “Nhìn vào danh sách, tôi thấy những hóa chất này nếu dùng trực tiếp thì gây độc ngay”.
“Tất cả các hóa chất này, chỉ trừ một số chất làm sạch nước, chống khuẩn, còn lại chất chống gỉ, chống ăn mòn, khử trùng, trung hòa... đều gây độc. Thành phần rất giàu kim loại nặng, rất giàu hóa chất mạch vòng và chất điện tử tự do, gây độc kinh khủng. Nó có thể tạo ra các hợp chất cơ kim rất bền trong nước và rất khó giải độc.”
Tuy nhiên, ông Bá cũng nói “không thể kết luận được” vì để biết chất độc nào đã khiến cá chết trên diện rộng như vậy, cần phải “lấy mẫu chất thải, phân tích chất thải là độc chất gì”. Ông Bá giải thích:” Ta phải xét ở dạng nó sẽ tác động khi người ta sử dụng vào cọ rửa, phản ứng, thì sau đó, cặn của quá trình này là hóa chất gì”.
"Rất nguy hiểm" nếu ăn phải
Trong trường hợp nếu người dân ăn phải cá chết hàng loạt kể trên, theo ông Bá là "rất nguy hiểm".
Ông giải thích:
"Sức chịu đựng của cá khá lớn. Nhất là động vật thủy sinh ở tầng đáy, nó có thể chịu được nhiều kim loại nặng và nó có thể thay đổi hành vi sống và vươn đi chỗ khác ngay lập tức.
"Nhưng nếu người ta ăn phải cá nhiễm độc thì rất nguy hiểm, như chúng ta uống vào một lượng, làm cho lượng chất độc ảnh hưởng tích tụ trong cơ thể tăng nhanh chóng và gây độc ngay."
Ông Bá nhận định một thảm họa cá chết hàng loạt ở quy mô lớn như vậy tại Việt Nam là “rất hiếm hoi”.
“Chúng tôi có làm các trường hợp cá ngộ độc titan chẳng hạn, nhưng cũng không đến mức cực độc như các hóa chất trong trường hợp này.”
“Có thể gọi đây là trường hợp hi hữu. Và tôi thấy các nhà quản lý cũng rất lúng túng”, chuyên gia về Độc học môi trường tại Thành phố Hồ Chí Minh nói với BBC.
Cá biển miền Trung chết bất thường là do "độc chất mạnh song chưa biết nơi nào phát tán", báo Việt Nam tường thuật lời ông Nguyễn Viết Nghĩa, Phó viện trưởng Viện nghiên cứu hải sản.
“Sở Nông nghiệp Quảng Bình thống nhất ý kiến với cơ quan cùng cấp Hà Tĩnh xác nhận, nguyên nhân gây cá chết là nguồn nước biển ô nhiễm và có yếu tố gây độc từ khu công nghiệp Vũng Áng (Kỳ Anh, Hà Tĩnh) lây lan vào Quảng Bình theo dòng hải lưu Bắc Cực – Xích đạo”, trang Zing News dẫn lời ông Nghĩa trong cuộc họp bốn tỉnh miền Trung hôm 23/04.
Tình trạng cá chết được ngư dân phát hiện tại vùng biển tại Kỳ Anh, Hà Tĩnh) từ hôm 6/4 và những ngày sau tiếp diễn tại tỉnh Quảng Bình.
Các loài cá chết dạt vào bờ được cơ quan chức năng ghi nhận “đều sống ở tầng đáy và vùng biển gần bờ”.
Trả lời về việc người dân tìm thấy đường ống xả thải của Formosa chạy ngầm dưới biển, đại diện của Bộ Tài nguyên và Môi trường cho biết điều này hoàn toàn hợp pháp.
"Việc báo chí thông tin người dân lặn biển để tìm nguyên nhân khiến dư luận hiểu nhầm rằng Formosa xả trộm bằng đường ống khổng lồ dưới đáy biển. Tôi khẳng định Formosa được phép xả thải", Thứ trưởng Bộ Tài Nguyên và Môi trường Võ Tuấn Nhân nói, theo Vietnamnet.
Ông Như Văn Cẩn, Vụ trưởng Vụ nuôi trồng thủy sản, nói với hãng AFP hôm 21/4: "Chúng tôi chưa bao giờ thấy cảnh tượng cá chết hàng loạt như vậy".
'Thảm họa môi trường'
Hôm 23/4, ông Lê Quang Bình, nhà nghiên cứu xã hội tại Hà Nội viết trên mạng xã hội: "Mọi con mắt đang đổ dồn về Vũng Áng vì Hà Tĩnh là phần đầu của dòng hải lưu, và cá chết từ Hà Tĩnh vào tận Thừa Thiên Huế.
"Cộng vào đó là ngư dân phát hiện ra ống thải khổng lồ ngoài biển của Formosa. Hơn nữa, Formosa là một nhà máy khổng lồ về quy mô cũng như rác thải, và chính nó đã có tiền lệ đổ trộm chất thải ra môi trường gây hại cho người dân".
"Chưa có kết luận là nguồn thải từ Vũng Áng. Nhưng nếu đó là sự thật thì là một sự thật khủng khiếp. Chưa biết Formosa mang lại lợi ích gì cho người dân Hà Tĩnh nói riêng và người Việt nói chung, nhưng hàng triệu ngư dân Việt Nam đã lĩnh đủ, và thảm họa môi trường là khó tránh khỏi.
"Tự hỏi, tại sao lãnh đạo chúng ta có nhiều quyết sách như thế này?".
Cùng ngày, báo Thanh Niên tường thuật “Đoàn công tác của Bộ Tài nguyên - Môi trường đến làm việc với lãnh đạo Nhà máy nhiệt điện Vũng Áng 1 và Công ty Gang thép Hưng Nghiệp Formosa (đóng tại Khu kinh tế Vũng Áng). Tuy nhiên, báo chí không được tham dự và các thông tin về buổi làm việc cũng không được tiết lộ”, báo này viết.
Hôm 22/4, nhiều báo Việt Nam đồng loạt đưa tin Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đến Hà Tĩnh nhưng không liên quan về vụ cá chết hàng loạt mà là để “kiểm tra mô hình sản xuất nông nghiệp công nghệ cao, khu dân cư mẫu nông thôn mới và tiến độ dự án Formosa”.
Nhà chức trách Việt Nam bắt đầu điều tra hiện tượng cá chết hàng loạt tại vùng biển các tỉnh miền Trung.
Truyền thông trong nước cho hay hiện tượng cá chết bắt đầu xuất hiện ở khu công nghiệp Cảng Vũng áng, thị xã Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh và đã lan sang các huyện ven biển của tỉnh Quảng Bình, Quảng Trị, và Huế.
Kết quả phân tích mẫu nước, mẫu cá được cơ quan chức năng của tỉnh Hà Tĩnh thực hiện bước đầu kết luận rằng hiện tượng cá chết hàng loạt ở Hà Tĩnh “không phải do tác nhân vi khuẩn, virut mà do nguồn nước bị ô nhiễm”.
“Từ kết quả nghiên cứu, phân tích chuyên môn, cơ quan chức năng nhận định, yếu tố gây độc trong nước tại biển Vũng Áng được bắt từ nguồn nước thải chưa được xử lý nhưng đổ trực tiếp ra sông, biển, hòa lẫn vào nước biển gây ô nhiễm nguồn nước, làm cá bị ngộ độc, chết hàng loạt,” báo Đời sống Pháp luật đưa tin.
Báo này đưa tin Bộ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường Trần Hồng Hà đã chỉ đạo các ngành và cơ quan liên quan”làm rõ nguyên nhân cá chết ở trên từng địa bàn.”
Trong khi đó một thứ trưởng Bộ này được dẫn lời nói rằng “có nhiều nguyên nhân dẫn đến hiện tượng cá chết”.
“Do đó, các đơn vị chức năng sẽ có trách nhiệm sớm làm rõ nguyên nhân có phải cá chết do ô nhiễm môi trường hay không bằng các chứng minh có cơ sở, luận chứng khoa học rõ ràng”, Thứ trưởng Võ Tuấn Nhân được báo này dẫn lời.
Báo VietnamNet hôm 21/4 dẫn lời ông Phạm Khánh Ly, Vụ phó Vụ Nuôi trồng thủy sản, Bộ Nông nghiệp & Phát triển Nông thôn, cho hay: "Đoàn công tác không vào kiểm tra tại khu công nghiệp Vũng Áng được vì đây là khu công nghiệp có yếu tố nước ngoài (đặc miễn của người Tàu), đoàn không có thẩm quyền, chức năng kiểm tra tại khu vực này".
Cá voi nặng 100kg cũng chết vì chất thãi Tàu dạt vào bờ biển miền Trung
Cá voi nặng 100kg chết dạt vào bờ biển miền Trung, khiến người dân địa phương lo lắng.
Theo tin tức trên báo Tri Thức Trực Tuyến, Công an Nhân dân vào chiều ngày 23/4, người dân địa phương xã Phú Hải, huyện Phú Vang, Thừa Thiên Huế phát hiện một con cá voi nặng hơn 100kg, dài gần 4m ở khu vực bờ biển thôn Cự Lại Nam.
Cá voi nặng 100kg chết bất thường dạt vào bờ biển miền Trung. Ảnh báo Dân Trí
Tuy nhiên, khoảng bao lâu sau đó, con cá voi này chết dạt vào bờ biển thôn Cự Lại Bắc (cách vị trí ban đầu khoảng 1km).
Ngư dân địa phương cho hay, cá voi nặng khoảng 100kg chết dạt vào bờ biển này là hiện tượng hiếm thấy. Thông thường những con cá voi chết dạt vào bờ biển xã Phú Hải là cá có trọng lượng lớn, sống lâu năm.
"Riêng trường hợp này, cá chỉ nặng 100 kg nên rất lạ. Cùng lúc này có nhiều loài cá chết trôi dạt vào bờ khiến người dân lo lắng", báo Tri Thức Trực Tuyến dẫn lời ngư dân Nguyễn Vinh.
Ống nước thải đường kính 1m, kéo dài 1,5km ra biển của Formosa. Courtesy Tiền Phong Báo chí và công luận Việt Nam sôi nổi về hiện tượng cá chết hàng loạt, có thể tới hàng trăm tấn, dọc bờ biển các tỉnh miền Trung từ Hà Tĩnh xuống Quảng Bình, Quảng Trị và Thừa Thiên Huế. Sẽ xác định được nguyên nhân? Nam Nguyên phỏng vấn Tiến sĩ Nguyễn Ngọc Sinh, Chủ tịch Hội Bảo vệ Thiên nhiên và Môi trường Việt Nam về vấn đề này. Trả lời câu hỏi là việc tìm nguyên nhân cá chết hàng loạt có quá khó hay không, mà các cơ quan chức năng đã mất nhiều thời gian vẫn chưa công bố kết quả. Từ Hà Nội, TS Nguyễn Ngọc Sinh nhận định:
Nhưng chắc chắn trước sau cũng sẽ xác định được thôi. Hơn nữa, bây giờ mình cứ cho là chỗ đó chưa tiếp cận được và phải tìm cách tiếp cận… thực ra nếu nguyên nhân từ chỗ đó thì không phải là khó lắm để mà xác định. -TS Nguyễn Ngọc Sinh
TS Nguyễn Ngọc Sinh: Theo tôi vấn đề không hề đơn giản vì cá chết trên diện rộng, biển thì mênh mông, rồi các chất thải ở trên bờ, ở ngoài biển..v..v.. mấy ngày hôm nay Tổng cục Môi trường triển phân tích đánh giá. Như tôi được biết là chưa có kết luận, nhưng tôi đặc biệt chia sẻ đây là vấn đề không hề đơn giản. Nam Nguyên: Thưa Tiến sĩ, nơi đầu tiên phát hiện cá chết là ở Vũng Áng Hà Tĩnh, có thể nó bắt nguồn ở đây. Nhưng đoàn công tác Bộ NN không thể vào kiểm tra khu công nghiệp Vũng Áng là nơi có nhà máy thép Formosa sản xuất thép, chất thải rất độc hại và đường ống xả thải họ nói là đường kính 1 mét, đặt sâu dưới biển 17 mét và dài tới 1,5km. Việc không kiểm tra vì không vào được, chuyện này là bất cập vì phải đợi lệnh Thủ tướng… như thế việc bảo vệ môi trường quá khó khăn? TS Nguyễn Ngọc Sinh: Tôi nghĩ ở đâu cũng có những khó khăn của nó, bởi vì ngoài những qui định liên quan tới bảo vệ môi trường, còn có những qui định khác liên quan đến quản lý đất đai, cũng như các lĩnh vực khác. Nhưng chắc chắn trước sau cũng sẽ xác định được thôi. Hơn nữa, bây giờ mình cứ cho là chỗ đó chưa tiếp cận được và phải tìm cách tiếp cận… thực ra nếu nguyên nhân từ chỗ đó thì không phải là khó lắm để mà xác định. Tuy nhiên tôi cũng xin lưu ý là, hình như hiện tượng cá chết hàng loạt không chỉ xảy ra ở bờ biển Việt Nam đâu, rất nhiều nơi khác nữa trên thế giới. Thành ra rất cần bình tĩnh, khẩn trương nhưng bình tĩnh để tìm hiểu nguyên nhân, để xác định cho đúng và có thể giải quyết được. Nam Nguyên: Thưa, Tiến sĩ có thiên về một giả thiết nào hay không? Trên báo chí các chuyên gia đưa ra rất nhiều giả thiết như vì cyanure, rồi các chất độc hại khác… nói chung đều nhắm Khu Công nghiệp Vũng Áng.
Cá chết hàng loạt ở ven biển miền Trung thuộc ba tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình và Quảng Trị. TS Nguyễn Ngọc Sinh: Chưa có đủ thông tin, dĩ nhiên tôi cũng mong muốn giải quyết nhanh. Không phải chỉ để giải quyết cho vụ này, mà cho cả những tình huống khác nữa có thể sẽ xảy ra, thành ra phải rất khẩn trương. Nhưng cũng phải hết sức thận trọng, nếu không mình sẽ rất dễ gọi là võ đoán vào một khả năng nào đó, khi mà không có đủ các số liệu. Như thế rất không có lợi. Nam Nguyên: Thưa TS, có ý kiến cho rằng cơ quan chức năng ngành môi trường có vẻ không có đủ quyền lực cần thiết và không được phối hợp chặt chẽ. TS Nguyễn Ngọc Sinh: Vâng, sự phối hợp thì chúng ta đã nhiều lần đề cập tới rồi, là chưa được tốt và còn nhiều thứ cần phải cải tiến. Thế còn quyền lực của cơ quan này, cơ quan kia là do luật qui định. Tất nhiên trong ngành, chúng tôi cũng muốn là có đủ quyền lực hơn để có thể giải quyết đến nơi đến chốn mọi công việc… đây là một công việc mang tính xã hội mà. Chính sách mâu thuẫn? Nam Nguyên: Thưa, khi đã đánh giá tác động môi trường như dự án Formosa, tất cả đã hoàn chỉnh để dự án thành hình và đã vào sản xuất một phần. Nhưng việc kiểm tra hệ thống xử lý chất thải rắn hoặc nước xả thải, thì sẽ phải vào kiểm tra định kỳ. Ai sẽ vào kiểm tra, có thể vì lý do gì đó mà lơ là hay không. Như vụ ở Đồng Nai ngày trước liên quan tới nhà máy bột ngọt, thì cũng vì không kiểm tra, họ đã tự động xả ra môi trường mà không qua hệ thống. TS Nhận định gì?
Phải cân đối qua thực tiễn giải quyết xem là cần phải điều chỉnh như thế nào, giữa một bên mong muốn phát triển mạnh và một bên là phải kiên trì vấn đề bảo vệ môi trường để cho nó hài hòa. -TS Nguyễn Ngọc Sinh
TS Nguyễn Ngọc Sinh: Điều này gọi là hậu đánh giá tác động môi trường, đây là một trong những việc rất được quan tâm, làm sao để cho việc đó được thực hiện một cách có hiệu quả nhất, có hiệu quả cao. Tuy nhiên lực lượng không phải lúc nào cũng đủ quân số và trang thiết bị, rồi thì các nhà máy đôi khi họ cũng cố tình để mà lẩn tránh việc kiểm tra đó. Một mặt họ yêu cầu muốn vào kiểm tra phải thông báo trước để họ sẵn sàng. Nhưng mặt khác khi mình thông báo trước, thì nếu họ cố tình thì họ lại tìm cách để lẩn tránh chuyện đó. Thế thì cũng đang có nhiều giải pháp khác nhau để giải quyết thật tốt khâu hậu kiểm tra. Thí dụ như bắt các cơ sở sản xuất ấy tự trang bị các thiết bị về monitor trong khi người ta không vào kiểm tra được, hoặc là thực hiện kiểm tra đột xuất của các lực lượng. Và quan trọng hơn nữa là vận động quần chúng để người ta phát hiện ra những việc không tuân thủ theo pháp luật, hay báo cáo đánh giá tác động môi trường đã đưa ra… Như thế công việc đến nay rất cố gắng, nhưng tôi hiểu rằng chưa được như mong muốn của nhiều người. Nam Nguyên: Thưa TS, Việt Nam trải thảm đỏ để phát triển kinh tế mời gọi các dự án đầu tư, rất nhiều dự án hàng trăm triệu, hàng tỉ đô la. Nhưng các ngành công nghiệp như dệt may hay sắt thép khi sản xuất sẽ có chất thải rất độc hại. Có thể làm gì để hài hòa giữa phát triển kinh tế mời gọi đầu tư và bảo vệ môi trường? TS Nguyễn Ngọc Sinh: Trong khi hoạch định chính sách thì luôn luôn có những mâu thuẫn trái chiều từ các luồng khác nhau. Ý kiến như anh vừa nói là một luồng, còn một luồng khác lại cho rằng chúng tôi quá chặt chẽ trong quy định đánh giá tác động môi trường, đánh giá tác động môi trường chiến lược và như thế thậm chí làm cản trở việc đầu tư, đấy cũng là một luồng khác. Vì thế phải cân đối qua thực tiễn giải quyết xem là cần phải điều chỉnh như thế nào, giữa một bên mong muốn phát triển mạnh và một bên là phải kiên trì vấn đề bảo vệ môi trường để cho nó hài hòa. Bây giờ nói nhận xét như thế nào, thì phải có đánh giá đầy đủ chứ chỉ dựa vào một số sự kiện thì không chính xác được. Nam Nguyên: Cảm ơn TS Nguyễn Ngọc Sinh đã trả lời phỏng vấn.
Đến ngày hôm nay 24/04/2016, sau đúng 20 ngày kể từ khi cá bắt đầu chết trên diện rộng tại 4 tỉnh ven biển miền Trung, gây ra nhiều hậu quả nặng nề: Hàng vạn ngư dân bỏ biển, cá tự nhiên và cá nuôi ven biển chết hàng loạt, nhiều quan ngại sâu sắc về sự huỷ diệt của các rặng san hô và các loài sinh vật biển tầng nước đáy, hàng chục triệu người Việt hoang mang, mức tiêu thụ cá biển sụt giảm mạnh tại thị trường nội địa kéo theo sự tăng vọt bất ổn của các loại thực phẩm khác. Bên cạnh đó, còn những nghi ngại sâu sắc về các vấn đề sức khoẻ và các hậu quả lâu dài có thể có do tình trạng ô nhiễm mà cơn thảm hoạ này đã gây ra. Đến nay, có lẽ ít nhiều đã có đủ thông tin để có thể phác hoạ một cái nhìn toàn cảnh.
Formosa Hà Tĩnh là một dự án có mức đầu tư cam kết lớn nhất Việt Nam từ trước tới nay. Nó có tổng vốn đầu tư dự kiến lên tới 28 tỷ USD (Giai đoạn 1 có mức đầu tư 10 tỷ USD), gồm một khu liên hợp gang thép có công suất 22,5 tr tấn, một cảng nước sâu và các tổ hợp năng lượng nhiệt điện cung cấp điện năng cần thiết cho toàn bộ khu liên hợp. Có thể nói dự án này mang ý nghĩa rất lớn đối với Hà Tĩnh và thậm chí đối với cả Việt Nam trong phát triển ngành luyện thép và công nghiệp nặng. Chính vì thế, người ta đã bỏ qua nhiều quan ngại về vị trí an ninh rất đặc thù của Vũng Áng và dành cho nhà đầu tư nhiều ưu đãi biệt lệ. Dự án có tổng mức quỹ đất và mặt nước tới 3300 ha, giấy phép cấp 70 năm, một biệt lệ vượt quá mức quy định của luật đất đai và tiền thuê đất trong cả vòng đời dự án chỉ vỏn vẹn 96 tỷ (2). Dù có nhiều quan ngại về môi trường, nhưng ngành luyện thép trên thế giới là không thể thiếu được. và dù thị trường thép những năm gần đây gặp khó khăn, nhưng nếu nhìn vào tương lai thì Formosa Hà Tĩnh vẫn có một triển vọng rất sáng sủa. Dự án này sẽ có tác động rất lớn đến kinh tế của tỉnh Hà Tĩnh và Việt Nam trong tương lai. thế giới cũng đã phát triển nhiều công nghệ để giảm thiểu tác động tiêu cực của các dự án công nghiệp, gồm cả ngành thép. Bản thân chủ đầu tư Formosa cũng cam kết sẽ đảm bảo áp dụng các tiêu chuẩn ngặt nghèo nhất về phát thải. Cam kết là một chuyện, thực hiện dĩ nhiên lại là một chuyện hoàn toàn khác.
Quay trở lại câu chuyện về thảm hoạ biển ở miền Trung thời gian qua, có thể điểm lại các diễn biến sự kiện:
- Ngày 04/04/2016, một ngư dân ở Vũng Áng chuyên hành nghề lặn biển phát hiện thấy sự hoạt động mạnh của đường ống xả thải khổng lồ chôn ngầm dưới vịnh của Formosa. Theo anh ta tường thuật lại, đường ống này đã có cách đây hai năm nhưng chỉ bắt đầu hoạt động mạnh từ ngày 29/03/2016, tại thời điểm phát hiện, ống thải ngầm này đang phụt ra rất mạnh một thứ nước có màu vàng bốc mùi khó chịu. Người ngư dân này đã báo ngay với cơ quan chức năng, nhưng không có cuộc điều tra nào đã diễn ra. Diễn biến sau đó là cá bắt đầu chết trên diện rộng, khởi đầu từ Hà Tĩnh và lan dần ra Quảng Bình, Quảng Trị và đến Thừa Thiên - Huế. (1)
- Theo phóng sự của báo Giao Thông, từ đầu năm 2016, Formosa đã nhập 297 tấn hoá chất độc hại để phục vụ thi công và súc rửa đường ống để chuẩn bị cho giai đoạn vận hành (2). Một phóng sự khác của báo Tuổi Trẻ, đề cập rõ hơn: Có hàng trăm tấn hoá chất cực độc phục vụ súc xả đường ống đã được Formosa nhập khẩu và sử dụng mà không hề thông báo cho cơ quan quản lý tại địa phương theo luật định. Formosa thừa nhận chuyện này nhưng giải thích ngắn gọn là không thông báo vì không biết đến quy định đó. Việc một chủ đầu tư một dự án 28 tỷ USD với một đội ngũ cố vấn pháp lý hùng hậu không biết đến những quy định về quản lý môi trường và xả thải tại địa phương quả là một điều gây choáng váng (3). Tôi sẽ không bình luận về câu chuyện này mà để các cơ quan chức năng tự đánh giá về tính hợp lý của lời biện hộ này và chế tài nên có với nó ra sao.
- Người phát ngôn của Formosa thừa nhận họ đã thải khoảng 12 nghìn m3 nước thải ra biển mỗi ngày thời gian vừa qua, và khẳng định rằng mọi mẫu nước thải do họ tự kiểm nghiệm đều đạt chuẩn. Theo một ước tính khác, thì với quy mô của đường ống xả thải chôn ngầm 1,5 km dưới đáy biển ấy, có khả năng thải ra môi trường tối đa 300 nghìn m3 nước thải mỗi ngày. Nếu chứa độc chất, thì tuỳ từng loại nhưng nó dễ dàng gây thảm hoạ huỷ diệt một vùng biển rộng nếu hoá chất có độc tính cao.
- Diễn biến cá chết tại miền Trung đã lan theo một lộ trình xác định và chỉ theo một hướng. Từ Vũng Áng - Hà Tĩnh, cá bắt đầu chết lan dần ra các vùng ven biển của Quảng Bình, Quảng Trị rồi tới Huế. Điều này rất phù hợp với dòng chảy hải lưu theo bản đồ của Viện Khoa học thuỷ lợi dưới đây. Theo bản đồ này, thì vào mùa đông, tức khoảng thời gian tương đương tháng 2 (febuary) tức mùa đông hàng năm, dòng hải lưu ven biển Việt Nam sẽ chảy theo hướng Bắc Nam, tức là nếu từ Hà Tĩnh, nó sẽ chảy vào Quảng Bình, Quảng Trị rồi tới Huế. Thời điểm cá bắt đầu chết là đầu tháng 04/2016, có thể nhìn thấy sự liên quan rất rõ của cơ chế lan truyền ô nhiễm trên thực địa với hướng của dòng hải lưu (Xin chú thích là cũng theo bản đồ dưới đây, vào khoảng tháng 8, mùa hè, dòng hải lưu sẽ đổi chiều và chảy từ Nam lên phía Bắc). Rõ ràng một tỉnh nằm kề Hà Tĩnh là Nghệ An nhưng ở phía Bắc (ngược hướng dòng hải lưu) không hề có cá chết. Ô nhiễm biển đã lan truyền như thế nào và theo hướng nào đã có thể xác định rất rõ.
Bản đồ miền Trung, ô nhiễm bắt đầu từ Hà Tĩnh, lan dần đến Quảng Bình, Quảng Trị rồi tới Huế, theo đúng hướng của dòng hải lưu
- Ngày 23/04/2016 Sau khoảng 20 ngày kể từ khi thảm hoạ diễn ra trên diện rộng, Bộ nông nghiệp và phát triển nông thôn họp báo tại Hà Tĩnh. Trong thông cáo tại buổi họp báo có hai điều đáng chú ý: Thứ nhất, cá chết không phải do virus hoặc bệnh mà là do có độc chất trong môi trường nước (Dù chưa có xét nghiệm chính thức về loại độc chất). Thứ hai, trong hai ngày gần nhất không còn thấy cá chết thêm, từ đó suy ra độc tố trong nước đã giảm và không còn nữa (4). Từ thông tin trong buổi họp báo này, rất dễ hình dung có một nguồn xả thải gây độc đã gây ô nhiễm môi trường trên diện rộng. Và hiện nay thì nguồn gây ô nhiễm đó đã khoá van. Việc điều tra để xác định nguồn này, kể cả khi thủ phạm đã chùi tay không hề quá khó khăn với cơ quan chức năng. Vì loại độc chất sẽ phải tìm ra (Thật phi lý nếu người ta không thể xét nghiệm đó là chất độc gì với trình độ khoa học hiện nay), và kể cả thủ phạm có khoá van thì các dấu vết thực địa sẽ không thể lau chùi hết được. Ngoài ra, có thể đối chiếu với các loại hoá chất mà các dự án công nghiệp tại miền Trung đã nhập về trong thừoi gian qua, gồm Formosa Hà Tĩnh để xem chất độc được tìm thấy trong xác cá chết và trong nước biển là từ loại hoá chất nào gây ra. Sẽ vô cùng phi lý nếu các cơ quan điều tra của Việt Nam không thực hiện được việc này.
- Hiện tượng cá chết hàng loạt đã diễn ra ở nhiều nơi trên thế giới. Có nhiều trường hợp do các yếu tố tự nhiên (Ví dụ sự vận động của lòng biển khiến rò rỉ khí độc, hiện tượng thuỷ triều đỏ ....) và nhiều trường hợp là do hoạt động xả thải của con người. Thường hoạt động xả thải sẽ để lại những hậu quả vô cùng lâu dài, ví dụ trường hợ vịnh Minagata của Nhật Bản, sau 70 năm, vẫn còn gây các tác động tiêu cực đến đời sống con người. Trong trường hợp ô nhiễm biển tại miền Trung lần này, các nguyên nhân do cá nhiễm bệnh hoặc động đất, dò khí độc từ lòng biển đã được loại bỏ. Nguyên nhân được xác định là nước biển nhiễm độc. Cơ chế lan truyền của vùng nhiễm độc cũng đã được phân tích rõ như ở trên. Việc tìm ra nguồn xả thải và cảnh báo về những hậu quả còn lại đối với môi trường để người dân bảo vệ mình là hoàn toàn nằm trong tầm tay của các cơ quan chức năng.
- Quá chậm chễ - Đó là cảm tưởng chung của người dân với hoạt động điều tra đáng ra cần phải có của các cơ quan chứ năng. Giờ đây họ bắt đầu điều tra về các nguồn xả thải chỉ khi lượng độc tố trong nước biển đã biến mất (Nhưng thông cáo trong cuộc họp báo ngày 23/03/2016). Tôi cũng sẽ không bình luận về việc một số viên chức tuyên bố đã không thể vào kiểm tra Formosa, và việc các quan chức cấp tỉnh của Hà Tĩnh không hề xuất hiện trên bờ biển để chỉ đạo giải quyết thảm hoạ (5). Tôi cũng không bình luận về chuyến viếng thăm của TBT Nguyễn Phú Trọng vào ngày 22/04/2016, khi cơn khủng hoảng đang ở lúc cao điểm dù có nhiều người sẽ kết luận đó là một chuyến thăm hết sức nhạy cảm về chính trị khi Formosa được coi là nghi phạm chính và cuộc sống của hàng chục triệu người Việt đang bị ảnh hưởng (6).
Kết luận: Tôi không thể nói rằng Formosa Hà Tĩnh là thủ phạm gây ra đợt thảm hoạ này, vì nó chưa được các cơ quan điều tra chứng minh và cũng chưa có phiên toà nào kết luận về điều đó. Tuy nhiên qua các bằng chứng và phân tích vừa được đề cập phía trên, thì thật khó có thể bác bỏ rằng Formosa và các đơn vị trong khu công nghiệp Vũng Áng - Hà Tĩnh đang là nghi phạm chính. Cũng theo các phân tích đã được đề cập, sẽ rất nực cười nếu các cơ quan điều tra không thể xác định thành phần loại độc tố gây ra ô nhiễm trên thực địa và không tìm ra nguồn phát thải. Trong các vụ sát nhân, người ta có thể tìm ra thủ phạm qua các vết máu nhỏ nhất, huống hồ đây là hoạt động gây ô nhiễm ở quy mô công nghiệp, dấu vết không thể chùi sạch dù có khoá van và người ta còn có thể tìm ra từ nguồn hoá chất đã nhập khẩu của các đơn vị trong vùng.
Người Việt Nam cần được biết về thủ phạm và cách xử lý thủ phạm. Họ cũng cần được cảnh báo về các hậu quả còn tiếp diễn do hoá chất độc gây ra, vì rất có thể ngay cả sau khi cá đã ngừng chết thì các loại độc tố sẽ vẫn còn lại dai dẳng trong môi trường và gây những hậu quả hết sức lâu dài cho những người tiếp xúc với nó.
Các dự án công nghiệp không hề xấu và một dự án có quy mô khổng lồ như Formosa có ý nghĩa rất lớn với nền kinh tế Việt Nam. Tuy nhiên nếu không được giám sát và kiểm tra chặt chẽ thì những tổn hại gây ra từ chính những dự án này sẽ gây ra những tổn thất khổng lồ không thể bù đắp. Formosa đến từ Đài Loan, hầu hết các thành viên dự án từ cấp quản lý đến các kỹ sư và công nhân đều là người Hoa. Và thành tích tôn trọng môi trường của hầu hết các công ty do người gốc Trung Quốc làm chủ trên toàn thế giới thì đều rất tồi tệ. Người Việt vẫn chưa quên Vedan, một công ty Đài Loan với đường ống xả thải chôn ngầm đã huỷ diệt cả sông Thị Vải. Và quy mô của Vedan thì chỉ là hạt cát so với Formosa. Tôi chỉ hy vọng rằng quy luật kinh tế Too big to fail (Quá lớn để sụp đổ) sẽ không khiến ngưoeif ta bỏ qua dễ dàng việc điều tra thủ phạm. Trong mọi trường hợp, tôi cho rằng đường ống xả thải ngầm khổng lồ dưới lòng biển của Formosa cần phải được gỡ bỏ, và nọi dòng xả thải trước khi đổ ra biển phải qua một trạm quan trắc độc lập đặt dưới sự giám sát củ cơ quan quản lý môi trường Việt Nam. Vì thật khó hiểu tại sao người ta cần đến một đường xả thải ngầm, và nếu không có sự giám sát mà để các dự án tự thực hiện việc kiểm định mẫu nước thải thì có trời mới biết họ sẽ bất thần thải những gì qua những đường thải ngầm khổng lồ như vậy.
Lang Anh
P/S: Có những thông tin chưa được kiểm chứng rằng người ngư dân đã phát hiện ra đường xả thải của Formosa hiện nay đã “mất tích”, đúng hơn là đã rời khỏi địa phương và rất khó liên lạc (6). Tôi rất mong công luận sẽ không thờ ơ để tránh việc có một hậu quả không mong muốn với con người dũng cảm này.
-----------------
Nguồn tham khảo:
(1) Người dân phát hiện đường ống xả thải khổng lồ chôn ngầm 1,5 km dưới biển: http://thanhnien.vn/thoi-su/vu-ca-c...
(2) Formosa Hà Tĩnh nhập 297 tấn hoá chất độc từ đầu năm 2016: http://www.baogiaothong.vn/vu-ca-ch...
(3) Formosa nhập nhiều chất kịch độc phục vụ xúc rửa đường ống và không thông báo với cơ quan quản lý môi trường về việc sử dụng chúng “Vì không biết có quy định đó”: http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-...
(4) Họp báo xác nhận nguyên nhân cá chết do độc chất trong nước biển, loại trừ các nguyên nhân tự nhiên: http://m.vtc.vn/vu-ca-chet-trang-bo...
(5) Quan chức Hà Tĩnh “tàng hình” trong thảm hoạ: http://dantri.com.vn/xa-hoi/lanh-da...
(6) TBT Nguyễn Phú Trọng thăm kiểm tra tiến độ dự án Formosa ngày 22/04/2016: http://m.vietnamnet.vn/vn/thoi-su/c...
(7) Ngư dân phát hiện đường ống xả thải Formosa hiện “mất tích”: http://www.nguoiduatin.vn/kinh-ngu-...
(FB. Lang Anh)
Sống chết mặc bay, tiền Tàu bỏ túi: Nguyễn Phú Trọng không thèm nhắc tới vụ cá chết ở Hà Tĩnh!
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hôm 22/4 tới thăm công trình cảng Sơn Dương thuộc Dự án Formosa thuộc khu công nghiệp Vũng Áng ở Hà Tĩnh.
24.04.2016
Truyền thông “lề trái” chỉ trích Tổng bí thư Việt Nam “không đề cập tới vụ cá chết hàng loạt” khi thăm tỉnh Hà Tĩnh, và tới “kiểm tra tiến độ dự án Formosa” trị giá nhiều tỷ đôla.
Báo chí Việt Nam đưa tin, ông Nguyễn Phú Trọng hôm 22/4 đã tới “kiểm tra mô hình sản xuất nông nghiệp công nghệ cao, khu dân cư mẫu nông thôn mới và tiến độ dự án Formosa”.
Tin cho hay, người đứng đầu đảng cộng sản Việt Nam đã “đến thăm một số công trình, nhà máy thuộc dự án khu liên hợp gang thép và cảng nước sâu Sơn Dương Formosa Hà Tĩnh”, trong bối cảnh xảy ra tình trạng cá chết hàng loạt ở địa phương và có nghi vấn về việc công ty của Đài Loan xây ống xả thải trái phép ra môi trường.
Trong khi đó, cũng theo báo chí Việt Nam, ông Trọng hôm 22/4 tới thăm công trình cảng Sơn Dương thuộc Dự án Formosa thuộc khu công nghiệp Vũng Áng ở Hà Tĩnh.
Chưa rõ là trong hậu trường, ông Trọng có nhắc tới vụ cá chết hàng loạt một cách “bí hiểm” ở miền Trung hay không, nhưng các bản tin do báo chí trong nước đăng tải không trích ông đề cập tới chủ đề này.
Báo chí trong nước nêu lên chuyện ông Trọng đã đánh giá chính quyền tỉnh Hà Tĩnh “đã có nhiều đổi mới tư duy, dám nghĩ, dám làm và đạt những kết quả quan trọng”.
"Đôn đốc"
Trên Facebook cá nhân, blogger Huỳnh Ngọc Chênh viết: “Tiến độ nhanh chậm của dự án Formosa thì ảnh hưởng bao nhiêu lắm và trực tiếp gì đến dân sinh mà phải đi kiểm tra. Nó là doanh nghiệp tư nhân, nó làm chậm thì nó bị thiệt hại nên tự nó phải cong lưng lên mà làm cho nhanh, cần gì ông phải đến đôn đốc”.
Cựu nhà báo của nhà nước này nói thêm: “Trong khi cá chết hàng loạt, ông không lo đôn đốc quân lính ông đi kiểm tra, nghiên cứu tìm ra nguyên nhân hầu ngăn chặn kịp thời cho dân nhờ. Rồi dự án đường sắt trên cao như "thanh kiếm và lá chắn" treo lửng lơ trên đầu 10 triệu dân Hà Nội, đang nằm chây ì ra đó, ông không lo đi kiểm tra đôn đốc”.
VOA Việt Ngữ không thể liên lạc được với ông Trọng để xin phỏng vấn về những lời chỉ trích ông.
Việt Nam hôm nay đưa ra giả thiết “độc tố rất mạnh từ môi trường tự nhiên” khiến cá chết hàng loạt ở miền Trung.
Còn về nghi vấn đối với Formosa, quan chức trong nước cho biết đường ống thải của công ty này “đã được cấp phép”
Trước đó, báo điện tử VietNamNet dẫn lời Vụ phó Vụ Nuôi trồn thủy sản, Bộ Nông nghiệp & Phát triển Nông thôn Phạm Khánh Ly cho biết “đoàn công tác không vào kiểm tra tại khu công nghiệp Vũng Áng được vì đây là khu công nghiệp có yếu tố nước ngoài, đoàn không có thẩm quyền”.
Theo VietNamNet, AFP, VOA
Lời thú tội của đảng CSVN
Cá chết, dưới biển và trên cạn đều lo!
(ĐCSVN) – Trong khi Chính phủ và các địa phương đang tìm mọi nguồn lực, mọi giải pháp để khắc phục hậu quả đợt hạn hán, xâm nhập mặn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sản xuất, đời sống người dân đồng bằng sông Cửu Long, Nam Trung Bộ, Tây Nguyên, thì người dân các tỉnh miền Trung đang oằn mình trước tình trạng cá biển... tự nhiên chết.Trong khi Chính phủ và các địa phương đang tìm mọi nguồn lực, mọi giải pháp để khắc phục hậu quả đợt hạn hán, xâm nhập mặn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sản xuất, đời sống người dân đồng bằng sông Cửu Long, Nam Trung Bộ, Tây Nguyên, thì người dân các tỉnh miền Trung đang oằn mình trước tình trạng cá biển... tự nhiên chết.
Người dân miền Trung đang thu gom cá chết. (Ảnh: Trần Tuấn).
Dù các Bộ, ngành liên quan và chính quyền 4 tỉnh (Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị và Thừa Thiên - Huế) đã vào cuộc kiểm tra, lấy mẫu xét nghiệm, nhưng chưa có kết luận cuối cùng về nguyên nhân dẫn đến cá chết. Rất nhiều giả thiết được đặt ra, từ hiện tượng ô nhiễm nguồn nước, biển đổi khí hậu... đến chất thải ở khu kinh tế, khu công nghiệp lớn.
Cá chết, ngư dân không dám ra khơi, còn trên bờ, không ít khu du lịch ở 4 tỉnh miền Trung... “ vắng như chùa bà đanh”.
Cá chết, cũng là lúc người dân các tỉnh lân cận thêm lo sợ. Nếu cá biển chết tràn về các chợ quê nghèo, thì sẽ được bán với giá rất rẻ. Người nghèo thường thiếu thông tin và sự hiểu biết hạn chế, nên cứ thấy rẻ là mua, không lường được hết hậu quả.
Trong khi chờ kết luận về nguyên nhân dẫn đến cá chết, các cơ quan quản lý và báo chí cần đưa ra những khuyến cáo nhanh nhất, hiệu quả nhất để người dân không ăn các loại cá chết dạt vào bờ biển; đồng thời, chính quyền 4 địa phương cần tổ chức thu gom và tiêu hủy để hạn chế ô nhiễm môi trường.
Nhìn lại đợt hạn hán, xâm nhập mặn và hiện tượng cá biển chết, càng thấy vấn đề ô nhiễm không khí, ô nhiễm nguồn nước, biến đổi khí hậu... đã và đang đe dọa sự bình yên của mỗi người, mỗi địa phương, trở thành “đại sự” của quốc gia.
Việt Nam đã và đang xây dựng các giải pháp, kịch bản để hạn chế những tác động của thiên tai, nhưng vẫn thiếu những giải pháp khoa học, thực tiễn, lâu dài và bền vững.
Thứ nhất, năng lực phân tích, dự báo, cảnh báo về biến đổi khí hậu, thiên tai còn hạn chế.
Thứ hai, nguồn lực đầu tư cho công tác ứng phó với biến đổi khí hậu còn ít, thậm chí việc đầu tư chưa có trọng tâm, trọng điểm.
Thứ ba, chưa có giải pháp gắn việc ứng phó biến đổi khí hậu với phòng chống thiên tai, dịch bệnh, đẩy mạnh phối hợp liên ngành, liên vùng, với từng dự án.
Chống chọi với thiên tai là quyết tâm chính trị của cả hệ thống, là nguồn lực kinh tế, là những giải pháp ngắn hạn, trung hạn và dài hạn. Vẫn biết đây là việc khó, nhưng khó mấy cũng phải làm vì sự an toàn cuộc sống!
Dân VN ngu si hèn nhát sợ chính quyền CS và công an không dám biểu tình phản đối nên rồi họ cũng chết nhưng bản chất dân Việt thích chết hèn hơn là chết hùng, mặc dầu khi tranh đấu có thể chết nhưng rất có thể sống trong khi hèn nhát sợ hãi thì chết chắc chắn hơn!
Ở Việt Nam hiện nay chưa có luật về Đảng. Đây là một điều mà Đảng Cộng sản Việt Nam cần nhanh chóng bổ khuyết sau 86 năm hoạt động.
Đảng hoạt động “ngoài vòng pháp luật” !
Có Luật về Đảng sẽ làm rõ hơn cơ chế lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước và xã hội Việt Nam, cơ chế chịu trách nhiệm của Đảng và cơ chế để nhân dân giám sát Đảng, nhằm tạo cơ sở pháp lý cho Đảng thực thi vai trò, sứ mệnh lịch sử của mình đối với Nhà nước và xã hội. Đồng thời Luật về Đảng tạo sự minh bạch trong hoạt động của Đảng, tạo cơ sở cho nhân dân giám sát hoạt động của tổ chức Đảng và đảng viên.
Luật về Đảng sẽ giúp Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động một cách hiệu quả hơn, minh bạch hơn, tránh bị cho là Đảng hoạt động ngoài vòng pháp luật, tránh bao biện, làm thay hay buông lỏng lãnh đạo; và cũng là để nhân dân có cơ sở giám sát các tổ chức và cán bộ của Đảng làm việc tuân thủ Hiến pháp và pháp luật.
Ngoài ra, hoạt động trong một khung khổ pháp luật rạch ròi giúp Đảng Cộng sản Việt Nam giải quyết được rất nhiều vấn đề nội bộ của mình như dân chủ trong Đảng, ngăn không để các đảng viên tham nhũng, lộng quyền, thoái hóa, suy thoái,… mà giờ đây chính các vị lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam phải coi là quốc nạn, gây tổn hại cho sự sống còn của Đảng, cho chế độ XHCN… Như ông Nguyễn Phú Trọng - đương kim Tổng bí thư đã công nhận, một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên thoái hóa, biến chất, tức là đảng CS Việt Nam đang có vấn đề.
Phải có Tòa Bảo Hiến
Thành lập từ năm 1930 cho đến nay, Đảng CS Việt Nam đã áp đặt quyền cai trị lên nhân dân Việt Nam 86 năm. Trong bộ máy Nhà nước Việt Nam hiện nay có sự hiện diện một số cơ quan kiểm tra, giám sát. Song ở cấp cao nhất trong cơ quan Đảng vẫn còn tồn tại khoảng trống quyền lực chưa được giám sát vì "chưa được luật hóa". Và những đảng viên mất chất có chức có quyền đã đã lợi dụng khoảng trống quyền lực này để phục vụ cho lợi ích cá nhân, lợi ích nhóm, bỏ mặc lợi ích chung của nhân dân.
Giai đoạn 1986-1991, Ở Đại hội Đảng VI, Tổng bí thư Đảng CS Việt Nam - Nguyễn Văn Linh có nêu quan điểm: Bộ Chính trị còn bận rất nhiều công việc lớn, nên chỉ những vấn đề thuộc đường lối chủ trương trong hoạt động của Quốc hội mới thảo luận ở Bộ Chính trị. Như vậy, Hội đồng Nhà nước chủ động bàn và đưa ra Quốc hội quyết định. Ông Võ Chí Công, Ủy viên Bộ Chính trị, được phân công làm Chủ tịch Hội đồng Nhà nước phải chịu trách nhiệm trước Đảng.
Từ đây bắt đầu thời kỳ Đổi Mới của Việt Nam, đồng thời mối quan hệ giữa Đảng với Quốc hội hài hòa và thông thoáng nhất. Tuy nhiên sau khi sự kiện bức tường Bá Linh qua đi, đồng minh thân cận của Việt Nam như lãnh đạo Rumani Ceaucescu bị hạ bệ, các nhân vật bảo thủ trong Đảng đã tìm cách bóp nghẹt tiến trình này. Sang Trung ương Đảng khóa VII thì mọi chuyện thay đổi, sau khi ông Nguyễn Văn Linh nghỉ, rất nhiều vấn đề về luật, pháp lệnh, nghị quyết của Quốc hội phải đưa ra để Bộ Chính trị xem xét, có kết luận thì mới được thực hiện. Quy trình này không chỉ gây nên tình trạng chậm trễ mà nhiều vấn đề quan trọng khi đưa ra Quốc hội bàn rất khó vì đã có kết luận của Bộ Chính trị rồi.
Sự việc trên cho thấy, do ngoài việc quy định như trong Điều 4 của Hiến pháp thì không có một văn bản pháp luật nào khác quy định về sự lãnh đạo của Đảng CS nên việc thực hiện điều này tùy thuộc vào từng nhiệm kỳ và “tùy tiện”, “ngẫu hứng” của vị tổng bí thư đương nhiệm.
Vấn đề đặt ra, để Điều 4 Hiến pháp tồn tại và vẫn dân chủ ngay khi có “Luật về sự lãnh đạo của Đảng”, đòi hỏi phải có Tòa Bảo Hiến. Chính vì điều này mà từ mấy năm qua trong giới luật gia ở Việt Nam đã có các tiếng nói kêu gọi lập Toà Bảo Hiến như ở nhiều nước trên thế giới.
Đảng không phải vô giới hạn
Lâu nay Đảng CS vẫn nói Đảng vì nhân dân, phục vụ nhân dân. Nhưng tình hình hiện nay thì cần phải có khuôn khổ pháp lý rõ ràng để bảo đảm mọi hoạt động của Đảng có cơ sở pháp lý, có luật để cụ thể hóa điều này, định rõ quyền hạn, trách nhiệm của các tổ chức Đảng đối với Nhà nước, đối với nhân dân thì mới có căn cứ đầy đủ về luật pháp, vừa phát huy đầy đủ quyền lãnh đạo của Đảng, vừa ngăn chặn tình trạng coi như quyền lãnh đạo của Đảng là vô giới hạn, đi đến lạm quyền, lộng quyền, ảnh hưởng xấu đến vai trò và uy tín của Đảng; đồng thời để cho việc thực hiện những quyền giám sát, phản biện của nhân dân Việt Nam có nền tảng cơ sở rõ ràng.
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bị Đảng của ông “đuổi việc” đã “thanh thản trở về với cuộc sống đời thường...” hơn 10 ngày rồi, thế mà thiên hạ vẫn cứ “nhiệt tình” khen chê ông . Người ta đánh giá về bản chất của ông Dũng có khác nhau xung quanh chữ “hùng”: kiên hùng, yên hùng, kiêu hùng, gian hùng... Người viết thấy “gian hùng” gần với bản chất ông Dũng hơn.
Nguyễn Tấn Dũng nói lời từ biệt - Ảnh Facebook Trong tranh luận khen chê, người ta lấy ông Dũng cân đo hơn thua, cao thấp so với chỉ những người trong Bộ Chính trị Đảng CSVN, theo kiểu tìm thằng chột cử làm vua xứ mù. Đỉnh cao của phái khen xem ông Dũng là người “ kiên hùng”, đỉnh cao của phái chê xem ông Dũng là kẻ “gian hùng”. Họ cứ cãi nhau để rồi “gà ai nấy ôm”. Từ ngày ông Dũng bị bãi nhiệm (6/4/2016), Tùng tôi xem ông Dũng như là người “quá cố”, muốn để yên cho ông ấy “thanh thản về với đời thường”,“ráng làm người tử tế” theo nguyện ước của ông ta. Nhưng thấy việc khen chê ông Dũng cứ kéo dài, nặng về cảm tính, dễ rơi vào sùng bái cá nhân, Tùng tôi xin thố lộ cảm nhận từ lâu của mình về ông Dũng, để may ra góp phần thúc đẩy việc tranh luận vô bổ nầy sớm ngã ngũ. Nói một đàng làm một nẻo, tiền hậu bất nhứt là căn bịnh mãn tính truyền đời của giới lãnh đạo Đảng CSVN, ông Nguyễn Tấn Dũng là người nổi trội trong số đó. Với tôi, ông Dũng không phải người “kiên hùng”, “gian hùng” mới gần với bản chất ông hơn. Vải the không thể che mắt thánh, dầu ông Dũng giỏi làm động tác giả tới đâu, người ta cũng nhận ra bản chất của ông cục bộ cá nhân, hảo danh hảo lợi. Để đạt được điều đó, ông luôn tỏ ra mình là người nổi trội, muốn trở thành nhà mưu lược, nhưng do trí độ hạn chế, ông dẫm chân ở tầm mưu sỉ. Hành động của người mưu sỉ là tráo trở, gian manh – thói thường là vậy. Cả trong Đảng và bộ máy Nhà nước đã qua và hiện tại, ông Dũng vẫn là người nổi trội hơn hết. Nếu xem ông Dũng là người hùng thì chỉ có thể là người hùng trong Đảng, nhưng đối với nước với dân, ông là người phá phách số 1 so với những người đồng nhiệm và tiền nhiệm của ông – nhiệt tình + dốt nát = đại phá hoại. Cần giải đáp câu hỏi: Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là người của Đảng hay của Dân?. Câu trà lời là: Dưới thể chế độc tài Đảng CS trị, cha nào con nấy, Quốc hội đỏ thì Thủ tướng cũng không thể khác màu. Quan điểm (cách nhìn) của ông: “Còn Đảng Dân Nước mới còn”. Lập trường (chỗ đứng) của ông: “Vì Đảng quên Dân, vì thân phục vụ”. Hãy nhìn kỹ xem, dầu gần 20 năm trên cương vị phó Thủ tướng và Thủ tướng, chưa bao giờ ông Dũng là người của Dân mà là người của Đảng. Không nghe thấy sao: Họp Quốc hội hay Chính phủ, ông đều xưng hô bằng hai từ “đồng chi”. Quốc hội yêu cầu ông từ chức, ông nói: “Tôi không đòi, do Đảng phân công, khi nào Đảng bảo từ chức tôi sẽ từ...”. Mới hôm 6/4/2016 đây thôi, theo luật định, Quốc hội và Chính phủ tồn tại song thời, Quốc hội chưa hết nhiệm kỳ, dầu không muốn, ông vâng lời Đảng, ngoan ngoản chấp nhận bị bãi nhiệm (bị cách chức) nhường quyền cho Chính phủ Lâm thời do Đảng của ông dựng lên. Như đã nói, với tôi, ông Dũng không phải là người hùng, gian hùng mới gần với thuộc tính của ông hơn. Không phải “nhà sập bìm bìm leo” đâu, từ lâu tôi đã cố mà không thể tin được ông được. Bởi vì ông làm động tác giả rất giỏi, thuộc hạng người thích “đi mây về gió”, “sớm nắng, chiều mưa”, mang trong người tính “hảo danh, hảo lợi. Ông, đúng hơn không phải chỉ riêng ông, chuyên nghề “ăn mày dĩ vãng”, Đảng CSVN như là cái phao, là chỗ dựa để ông mưu danh, đạt lợi cho bản thân và gia đình. Người ta thường nói “Mưu thâm thì họa cũng thâm”, “vỏ quít dày có móng tay nhọn”, Cả Trọng chơi khâm, lấy quyền tước, danh vị chiêu dụ thuộc hạ của ông Dũng, cô lập ông rồi xúm nhau moi móc tội trạng của ông, bảo ông phải tự giải trình hơn 10 cái tội. Ông cố thức đêm giải trình giao nộp đúng hẹn, nhưng người ta cố tình ngâm dấm không điều tra xem xét, coi như ông bị án treo. Thế rồi, lấy cớ đó và tìm mọi cách loại ông ra khỏi Ban Chấp hành TW Đảng và mượn tay Quốc hội dùng luật rừng cách chức ông. Bị đẩy vào đường cùng, không còn cựa quậy gì được nữa, ông buông ra câu dối cả lòng mình: “Tôi rất thanh thản trở về với cuộc sống đời thường .., tôi cảm thấy hạnh phúc”. Thanh thản, hạnh phúc cái con khỉ, thế ông Lưu Trọng Văn nào đó tưởng ông “lên thiệt”, chê ông nhát gan chạy xịt, thiếu trách nhiệm với nước, với dân..v.v... Nhờ giỏi làm động tác giả và xảo ngôn theo kiểu nắng bề nào che bề ấy để kiếm điểm, khiến người ta lầm tưởng ông là người cấp tiến, thân phương Tây, bài Trung Quốc. Bằng chứng là: - Khi Trung Quốc cấm giàn khoan HD 981 vào hải phận Việt Nam, dân chúng biểu tình chống TQ, Đến Philippines (21/5/2015), ông trả lời phóng viên: “Chủ quyền lãnh thổ, biển, đảo là thiêng liêng, nhất định không đánh đổi điều thiêng liêng nầy để lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viễn vông, lệ thuộc nào đó...”. Để rồi khi về nước, qua điện thoại di động, ông hộc tốc ra lịnh cấm biểu tình chống Trung Quốc và ra công văn cấm tụ tập đông người – trên 5 người phải xin phép. - Trước áp lực của nhân dân đòi có luật biểu tình, tại nghị trường Quốc hội, nhân danh Thủ tướng Chính phủ, ông yêu cầu Quốc hội sớm thông qua luật biểu tình. Thế rồi năm nầy qua năm khác chẳng thấy ra luật biểu tình. Mới đây, Quốc hội thúc phía Chính phủ trình dự luật biểu tình cho Quốc hội xem xét, thì cũng tại nghị trường Quốc hội, chính ông là người lên tiếng ngăn cản. - Theo chủ nghĩa hình thức, đi đến nước nào, kể cả Trung Quốc, ông đều câu cho được họ ký “quan hệ hợp tác chiến lược” để rồi chiến thuật cũng không thấy. Sang Mỹ hay các nước phương Tây thì ông nói nghe mùi mẫn với họ, tỏ rõ thái độ bài Trung. Khi về nước, ông luôn tỏ ra thân thiết với Trung chõi lại họ. Rõ nhứt là bài diễn văn ông đọc tại lễ kỷ niệm 30/4/2015 tại Sài Gòn, và trong đón tiếp Tập Cận Bình vừa rồi, không chỉ một lần như những người khác, ông ôm hun thắm thiết Tập Cận Bình đến 3 lần và tươi cười khi ông Bình mời ông sang thăm Trung Quốc. Sau đó, ông thất vọng chán chường khi Nguyễn Sinh Hùng được cử sang thăm Trung Quốc thay ông. - Trước ông, chưa có vị Thủ tướng nào để đất nước lệ/phụ thuốc vào Trung Quốc cả chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội quá sâu đậm như thời ông. Chẳng hạn: cho TQ thuê rừng đẩu nguồn và ven biển; khai thác bauxite Tây nguyên; để người TQ xâm nhập làm mưa làm gió khắp cùng đất nước, hình thành những đặc khu của người Tàu, rõ nhất là khúc ruột miền Trung thuộc tỉnh Hà Tĩnh và khu nhiệt điện ven biển thuộc tỉnh Trà Vinh; cho Trung Quốc thầu khoảng 90% những công trình xây dựng trong nước; để cho hàng ế, độc hại của Trung Quốc chiếm lĩnh thị trường Việt Nam ..v.v... - Thời ông làm Thủ tướng, để mặc tình Trung Quốc từng bước khống chế 2 tử huyệt, đó là biển đảo và nguồn nước sông Mékong. Ngư dân biển và cư dân đồng bằng sông Cửu Long đang rên siết, đang réo gọi tên ông và Đảng lãnh đạo trực tiếp, toàn diện, tuyệt đối của ông. Có lẽ do các ông bận mãi mê cãi lộn, tranh giành ngôi thứ với nhau nên không hay biết chớ gì?!. Không ít người thắc mắc, tại sao ông Dũng suốt đời “Vì Đảng quên Dân, vì thân phục vụ” mà Đảng nở “dứt dây” ông ?. Có người cho rằng: do ông Dũng kéo bè kéo cánh, háo danh, tham nhũng. Người khác cãi lại: kéo bè kéo cánh, háo danh, tham nhũng đâu phải chỉ riêng ông Dũng, nhìn kỹ xem, trong giới cầm quyền gần như ai mà không như vậy?. Vậy thì do đâu ?. Câu trả lời chính xác là “tranh quyền, ganh ăn tìm mọi cách hạ bệ nhau”. Khi thấy ông Dũng bỏ cuộc dễ dàng, có người cho là ông “bán độ”, “hy sinh đời bố củng cố gia đình”. Người nầy dẫn chứng nghe cũng có lý: Đối với người chết, ông Dũng đã sớm xây cất Từ đường đồ sộ ở tỉnh Kiên Giang. Đối với người sống: Chị Thắm của ông là bà chủ đồn điền cao su ở Đông Nam bộ; Em trai của ông là Tư Thắng, vua xe Taxi rộng hơn vùng Tây Nam bộ; Con trai lớn của ông Nguyễn Thanh Nghị, đang là Bí thư tỉnh Kiên Giang kiêm trông coi kiến thiết đảo Phú Quốc; Con gái rượu của ông là Nguyễn Thanh Phượng, một trong những vị vua ngành ngân hàng – Vietcapital (Bản Việt) Phượng là chủ sở hữu; Con trai út của ông là Nguyễn Minh Triết, tuổi còn trẻ bân, đang là tỉnh ủy viên, Bí thư Tỉnh Đoàn tỉnh Bình Định. Lại có người lo ngại dùm ông Dũng: Liệu người ta có để yên cho người thân ông tại vị không? Người ta hồi tố tham nhũng đối với ông thì sao?. Lo bao đồng – một người khác xen vô, người ta có luật chơi riêng với nhau từ lâu: “Mầy ăn, tao ăn, nó ăn = chúng ta cùng ăn”, “Mi không đánh ta, ta không đánh mi = huề cả làng”, “Mi moi móc người thân ta, ta moi móc người thân mi = huề cả nước”. Thấy ông chưa chi vội chạy, người ta buồn nói vậy thôi, chớ gần 20 năm ở cương vị phó Thủ tướng và Thủ tướng, ông Dũng chọc cứt không nên lỗ, quậy phá như thế đã đủ lắm rồi rồi, nếu ông nán lại đôi ba tháng nữa cho hết nhiệm kỳ cũng không làm được việc gì cho đất nước, có khi còn hại thêm. Thay cho lời kết, Tùng tôi thấy cần lưu ý ngài nguyên Thủ tướng Dũng 2 việc: 1/ Chính đích thân Ngài mời Tổng thống Mỹ Obama sang thăm Việt Nam, nếu không có gì thay đổi, cuối tháng 5 tới đây ông ấy sẽ đến. Ông ấy đến mà vắng Ngài, những người đương nhiệm biết phải nói làm sao với khách, chẳng lẽ nói “Ngài đã bị cách chức” thì kẹt lắm ?. 2/ Hãy cố thử xem, nếu ráng mà không trờ thành người tử tế, không hòa nhập được với cộng đồng, Ngài nên nhờ chàng rể hoặc ông thông gia, có quốc tịch Mỹ, làm mai mối sang định cư bên ấy cho thanh thản và hạnh phúc theo nguyện ước của Ngài ? . Thiện Tùng18/4/2016 (Dân Quyền)